Kể lại việc làm khiến bố mẹ vui lòng ngắn gọn mẫu 2. Thực ra trở thành một người tốt cũng không có gì là quá xa vời bởi việc tốt luôn ẩn hiện xung quanh ta, chỉ là chúng ta có muốn làm việc tốt và trở thành người tốt hay không. Hôm nay em đã làm được một việc tốt và là một người tốt trong con mắt của bố mẹ em. Contents. 0.1 BẠN QUAN TÂM; 0.2 Soi Cầu Bạch Thủ Lô Miền Bắc Hôm Nay - Xổ Số 360 ; 0.3 CHƠI GAME AVATAR ONLINE TRÊN MÁY TÍNH ; 1 Dàn Ý Kể Về Người Thân Của Em Lớp 3; 2 Tập Làm Văn Kể Về Người Thân Của Em Lớp 3 - Mẫu 1; 3 Bài Văn Mẫu Kể Về Người Thân Trong Gia Đình Lớp 3 - Mẫu 2 - Cảm xúc của em BÀI LÀM KỂ LẠI VIỆC TỐT EM Đà LÀM 1: Lâu rồi em mới đọc lại những trang nhật ký từ lâu. Bống trong lòng em dâng lên một cảm xúc sung sướng lạ thường khi đọc lại trang nhật ký ngày hôm đó. Bới đó là những dòng nhật kí ghi lại câu chuyện về việc tốt của em đã làm hồi đầu năm học. Hôm đó là trưa thứ Sáu. Kể lại việc làm khiến bố mẹ vui lòng ngắn gọn mẫu 1. Thực ra trở thành một người tốt cũng không có gì là quá xa vời bởi việc tốt luôn ẩn hiện xung quanh ta, chỉ là chúng ta có muốn làm việc tốt và trở thành người tốt hay không. Hôm nay em đã làm được một việc tốt và là một người tốt trong con mắt của bố mẹ em. Kể về một việc tốt mà em đã làm - Mẫu 8 Trên tivi lại vang lên câu hát "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui…". Cô ca sĩ cứ ngân lên những giai điệu miên man, còn em thì cứ phấn khởi nhớ về việc tốt mà mình đã làm được vào sáng nay. Cùng Phòng GD&DT Sa Thầy đọc bài Bài văn mẫu Lớp 8: Bài viết số 5 (Đề 1 đến Đề 6). Bài viết số 5 lớp 8 đề 3. Thuyết minh về thể loại văn học Phú Zeg70g. Kể 1 việc tốt mà em đã làmKể một việc tốt mà em đã làm1. Dàn ý Kể về một việc tốt em đã làm chi tiết2. Dàn ý kể về 1 việc tốt em đã làm ngắn gọn3. Kể về một việc tốt mà em đã làm - Mẫu 14. Kể về một việc tốt mà em đã làm - Mẫu 25. Kể về 1 việc tốt em đã làm - Mẫu 36. Kể về việc tốt mà em đã làm - Mẫu 47. Kể lại một việc tốt mà em đã làm - Mẫu 58. Kể về một việc tốt em đã làm - Mẫu 69. Kể về 1 việc tốt em đã làm - Mẫu 710. Kể về một việc tốt mà em đã làm ngắn11. Kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 612. Kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 6 ngắn nhất13. Kể về một việc tốt mà em đã làm hay nhấtKể về một việc tốt mà em đã làm - Bài viết số 2 lớp 6 đề 1 Kể về một việc tốt em đã làm được Hoatieu chia sẻ trong bài viết sau đây bao gồm mẫu dàn ý kể về một việc tốt mà em đã làm cùng các bài văn mẫu kể một việc tốt mà em đã làm, kể về một việc tốt mà em đã làm ngắn, kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 6, kể về 1 việc tốt mà em đã làm hay chọn lọc sẽ là tài liệu tham khảo bổ ích giúp các em có thêm ý tưởng khi làm bài viết số 2 lớp 6 đề 1. Top 18 mẫu kể về một người thân của em hay nhấtSau đây là nội dung chi tiết bài văn mẫu kể về một việc tốt mà em đã làm hay chọn lọc đã được Hoatieu tổng hợp, mời các bạn cùng tham Dàn ý Kể về một việc tốt em đã làm chi tiếta. Mở bài- Mở bài trực tiếp Giới thiệu về việc tốt mà em đã làm Mở bài gián tiếp Dẫn dắt thông qua những câu hát, câu ca dao, hoặc không gian, thời tiết, hoặc hình tượng những người anh hùng… để kể về một việc tốt mà mình đã từng làm. Gợi ý+ Câu hát“Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng…”Để gió cuốn đi - Trịnh Công SơnWhen someone’s in troubleAnd they need your helpMake sure they’re okayWhen someone’s in troubleAnd they need your helpWhat’s the thing to say?You say…Helping song+ Tục ngữLá lành đùm lá ráchThương người như thể thương thânNhường cơm, sẻ áoThấy người hoạn nạn thì thương+ Ca daoThấy ai đói rách thì thương,Rách thường cho mặc, đói thường cho ơi thương lấy bí rằng khác giống nhưng chung một điều phủ lấy giá gươngNgười trong một nước phải thương nhau cùngAnh em cốt nhục đồng bào,Kẻ sau người trước phải hào cho Thân bàiEm đã làm việc tốt đó vào thời gian nào, ở địa điểm nào, người được em giúp đỡ là ai?Trong tình huống nào, em phát hiện người kia cần được giúp đỡ?Khi phát hiện ra, em đã suy nghĩ và hành động như thế nào? Những người xung quanh có thái độ, hành động gì?Em đã giúp đỡ người kia như thế nào? Có vất vả nhiều hay không? Có tốn nhiều thời gian, công sức không?Thái độ, hành động của người được giúp đỡ như thế nào?Sau khi em hoàn thành việc tốt ấy, mọi người đặc biệt là người được giúp đỡ đã tỏ thái độ, cảm xúc như thế nào với hành động của em?Bản thân em có suy nghĩ gì về hành động của mình? Cảm xúc của em thay đổi ra sao sau khi làm được một việc Kết bàiSuy nghĩ, cảm xúc của em về những việc tốt từ nhỏ bé đến lớn lao trong xã hội Dàn ý kể về 1 việc tốt em đã làm ngắn gọn1. Mở bàiGiới thiệu việc tốt mà em đã quả của việc mà em đã làm như thế nào?2. Thân bàiViệc tốt mà em đã làm là gì?Thời gian và địa điểm em làm công việc đó?Có bao nhiêu người hay chỉ mình em?Có người khác chứng kiến hay không?Tâm trạng của người được em giúp đỡ như thế nào?Em có vui khi làm công việc đó?Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi hoàn thành công Kết bàiSuy nghĩ về việc làm tốt mà mình đã làm Kể về một việc tốt mà em đã làm - Mẫu 1Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao nhìn vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nó- Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ để mua bút nét hoa viết vào vở rồi, Linh sực nhớ ra và reo lên- A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ? Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cuối cùng, tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ- Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói- Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé! Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm Kể về một việc tốt mà em đã làm - Mẫu 2Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp 2. Lần đó em đã nhặt được của rơi và trả lại cho người hôm ấy, em trực nhật nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Lúc em đang đi trên sân trường thì bỗng em giẫm phải một vật gì cưng cứng. Em cúi xuống nhặt lên thì thấy Ồ! Hoá ra là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của nhà sách Trí Tuệ cuốn đầu giáo sư Powel của tác giả Belger. Cuốn sách này được bọc ngoài bằng nilon trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Em cũng chưa đọc nó nhưng đã biết ít nhiều về nó qua lời nói của bố mẹ. Hình như nó là một cuốn tiểu thuyết rất hay. Em lật xem bìa sau của cuốn sách thì thấy một đoạn văn ngắn kể lại tóm tắt nội dung cuốn sách. Nó càng làm em chắc chắn về suy nghĩ của mình. Trong đầu em hiện lên ý nghĩ lấy luôn cuốn sách này. Thế là, em ngó xung quanh xem có ai không. Thôi chết! Còn bác bảo vệ. Em chờ bác bảo vệ để ý đi chỗ khác rồi nhanh tay đút luôn cuốn sách vào cặp tung tăng chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường, em không thôi nghĩ về những tình tiết hấp dẫn, li kì của cuốn sách. Ôi! Thú vị biết bao! Nhưng cái đầu em không chỉ nghĩ đến một chuyện nó lái sang một chuyện khác. Chuyện về người bị mất. Vì có cái đầu ham nghĩ nên em không biết phải phân xử ra sao, mang về đọc và giữ của riêng hay trả lại cho người bị mất đây! Hai phương án cứ đánh nhau, xáo trộn trong đầu em. Vừa lúc đó, em về đến nhà. Em chào bố mẹ rồi đặt mình lên chiếc giường ở phòng riêng. Em lại tiếp tục suy nghĩ. Mà phải rồi! Mẹ là người có kinh nghiệm trong cuộc sống, mình nên hỏi mẹ xem sao! Em nghĩ, thế là em chạy xuống tầng một, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, mẹ cười và bảo- Bây giờ, con hãy đặt mình vào tình huống như người mất mà xem. Chắc chắn con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng khi làm mất cuốn sách khá đắt hai mươi lăm nghìn đồng cơ mà! Đấy, con hãy tự nghĩ và quyết định thật nếu em là người mất thì cũng sẽ có những cảm giác như mẹ nói. Mà nếu các bạn biết thì lòng tin của các bạn đối với em sẽ chẳng ra gì nữa! Em quyết định sẽ trả lại. Sáng hôm sau, em mang cuốn sách đưa cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một chị lớp Năm hớt hơ hớt hải chạy đến. Khi cô Tổng phụ trách đưa chị cuốn sách và giới thiệu em với chị thì chị ấy cảm ơn em rối em về lớp, các bạn xô đến quanh em và khen em. Khi đó em thực sự là rất vui. Bây giờ em mới biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi Kể về 1 việc tốt em đã làm - Mẫu 3Thường ngày, chúng ta có những việc làm tốt và những việc làm xấu. Có một chuyện, em đã làm và thấy việc ấy thật ý nghĩa trong công cuộc bảo vệ môi trường của người học chuyện bắt đầu vào một buổi sáng nọ, khi hằng đông vừa ửng hồng và những giọt sương còn đọng lại trên bãi cỏ xanh mướt. Ấy là lúc em đi đến trường, vừa đi, em vừa thơ thẩn ngắm cảnh bình minh đẹp mê hồn. Bỗng, cái gì thế này? Một người đàn ông đang vứt một cái bao lớn mà em lấp ló đầu của một con heo chết. Em nhìn anh ấy mà trong người bực bội vô cùng. Vội chạy đến, kêu lên- Anh gì ơi?Người đàn ông nghe em gọi, liền tắt máy chiếc xe honda của mình, hỏi- Gì thế nhóc?Em đáp- Anh ơi, anh không thể vứt xác chết động vật bừa bãi như thế, sẽ gây ô nhiễm môi trường đấy! Đấy là chưa kể khi nắng lên, cái thứ này sẽ bốc mùi kinh khủng. Đoạn đường này lắm người qua lại, nhiều nhất là chúng em đi học về. Vì vậy nên anh phải lấy cái bao này đi ngay,Em vừa dứt lời, người ấy liền quay lại, mắng như tát nước vào mặt- Đồ thứ con nít mà đòi dạy đời. Sao mày láo thế? Để yên cho tao làm việc, không thì liệu hồn con ạ!Nói rồi, anh ta rồ ga, định phóng đi. Quyết không để hắn đi khi xác con heo còn nằm đấy. Em vội chặn đầu anh ta lại, nói- Nếu anh mà không lấy cái thứ thối tha đó đem đi thì em sẽ kêu mọi người tới đấy, anh nên biết đây là một việc làm không tốt đẹp mấy, nếu như mọi người mà biết thì không để yên cho anh đâu. Anh hãy đem con heo này chôn vào một cái hố nào đấy hay là bất cứ thứ gì cũng được, miễn sao đừng làm ô nhiễm môi trường và làm phiền những người xung quanh là tốt rồi. Mời anh chở cái bao này đi cho, em xin cảm nói, em vừa chạy ra đường, làm điệu bộ như nếu cần, ta sẵn sàng kêu cả làng ra xem. Người đàn ông nhìn em, đôi mắt nảy lửa, bước xuống xe đi về phía em. Nhưng anh ta không hề đánh em mà chỉ lầm bầm chửi rủa rồi vác cái bao đặt lên xe, phóng vù nhìn chiếc xe honda lao vút đi và tiếng động cơ ngày một nhỏ dần rồi mất hẳn mà trong lòng vui vẻ lạ thường như vừa trút được một cái gì đấy nặng cả vai. Và em cũng rất vui vì mình đã làm đúng lời cô giáo dạy “Phải yêu thiên nhiên, sống hòa hợp với thiên nhiên, luôn luôn có ý thức bảo vệ môi trường như bảo vệ từng mạch máu trong cơ Kể về việc tốt mà em đã làm - Mẫu 4Cho đến bây giờ, mỗi khi tôi và Hoa sánh vai nhau trên con đường làng quen thuộc tới trường thì những kỉ niệm năm nào lại hiện về trước mắt tôi như mới hôm qua. Kỉ niệm đó là việc tốt mà tôi và Hoa không bao giờ quên ấy, đã gần đến giờ vào lớp. Các bạn đã đến gần đông đủ, riêng chỉ có bàn trực nhật của cái Hoa là vẫn chưa thấy ai đến. Thấy vậy, tôi lên tiếng “Các bạn ơi, hôm nay bàn nào trực nhật mà chưa làm nhỉ?”. Mi lên tiếng “Hôm nay là bàn cái Hoa đấy, ban nãy tớ đi học còn thấy nó đang gánh nước tưới rau”. Thấy thế, tôi suy nghĩ một lát rồi nói “Chúng mình mỗi người một tay giúp bạn ấy vào lớp chẳng vào lớp bây giờ”. Cái Uyên lên tiếng “Mặc kệ, chúng mình cứ thoải mái chơi đi, có phải bàn mình đâu mà phải lo, cậu thích thì đi mà làm”. Tôi không nói gì, lặng lẽ đi mượn chổi quét tiên, tôi vẩy nhẹ một ít nước lên nền nhà rồi quét cho đỡ bụi, tôi móc từng gầm bàn, gầm ghế chẳng mấy chốc lớp đã sạch bóng. Xong rồi kê lại bàn ghế cho ngay ngắn và chạy đi xách nước, giặt giẻ lau bảng. Vừa xách nước vào tới lớp thì cái Hoa đã hớt hải chạy vào đã thấy lớp sạch tinh tươm. Từ cửa văn phòng, ba tiếng trống gióng giả vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Tôi nhanh chân vào vị trí xếp hàng với khuôn mặt đỏ bừng, lấm tấm mồ hôi. Bạn cờ đỏ cũng đã có mặt. Cô giáo bước vào lớp, tất cả đứng dậy chào cô. Cô giáo đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, có vẻ rất hài lòng rồi cho chúng tôi ngồi xuống. Cô nói- Hôm nay bàn em Hoa trực nhật rất tốt, lại đúng giờ. Cô mong cả lớp học tập tinh thần làm việc của bàn bạn Hoa thì lớp ta sẽ rất lớp tôi không có ai nói gì, đều đưa mắt về phía tôi. Hoa nghẹn ngào lên tiếng- Thưa cô, em xin lỗi cô và bạn Ánh. Hôm nay đến phiên bàn em trực nhật nhưng mẹ em ốm, sáng sớm em phải đi tưới rau giúp mẹ. Vì trời lạnh nên em không đi sớm được. Chính bạn Ánh đã giúp em đấy ạ!Nghe Hoa, cô giáo nhẹ nhàng nói- Cô hiểu rồi. Bạn Hoa tuy không trực nhật nhưng lại rất trung thực. Còn Ánh, em đã rất đúng khi biết giúp đỡ bạn bè. Cả lớp có phải nên học tập bạn Ánh không?Chúng tôi thi nhau “Có ạ!” Nghe cô giáo nói, các bạn cảm thấy thật xấu hổ về hành động của mình. Việc tốt của tôi là như thế đấy, tuy nó rất nhỏ bé thôi nhưng nó thật ý nghĩa. Qua câu truyện này tôi cũng muốn gửi tới các bạn một thông điệp Phải biết chia sẻ, cảm thông với bạn bè trong những lúc họ gặp khó khăn. Có như thế thì cuộc sống của chúng ta mới tốt đẹp Kể lại một việc tốt mà em đã làm - Mẫu 5Tất cả chúng ta ai ai cũng muốn mình làm được một điều tốt cho mọi người, dù việc đó nhỏ hay lớn thì điều do cái tâm của mọi người. Còn riêng tôi, tôi không bao giờ quên được hình ảnh cụ bà đáng thương ngồi xin ăn trên vỉa hình ảnh cách đây hơn một năm, khi trên đường tôi đi học về thấy một bà cụ đang ngồi xin ăn hai tay run lẩy bẩy trông có vẻ đói lắm. Thấy thế, tôi chạy lại kế bên bà khẽ nói - Bà ơi bà! Chắc bà đói lắm phải không ạ? Bà chờ một tí cháu chạy lại đằng kia mua thức ăn cho bà nhé!Bà cụ đáng thương nhìn tôi và nói thì thầm với tôi- Bà cám ơn cháu rất nhiều lắm! Cháu ngoan quá!Thế là tôi chạy một mạch đến chỗ cô bán bánh bao rồi mua cho bà một cái, và quay lại hàng nước mua cho bà một chai nước ngọt bỏ vào túi ni lông mang đến cho bà. Và hai tay mời bà dùng- Con mời bà dùng cho đỡ đói, thưa bà!Một lần nữa tôi lại thấy trên khuôn mặt nhăn nheo của bà chứa ẩn một điều gì đó rất đáng thương. Bà liền nói- Bà cảm ơn cháu nhiều lắm. Tuy cháu còn nhỏ nhưng tấm lòng cháu biết thương yêu những kẻ nghèo hèn giống như bà. Bà rất cảm hàng nước mắt tôi không biết từ nơi đâu cứ tuôn trào trên khuôn mặt. Tôi ngồi cho đến khi bà ăn xong rồi mới thưa bà trở về nhà kẻo bố mẹ mong chờ. Sau đó, tôi lấy ra số tiền nhỏ mà bố mẹ cho làm quà rồi xin biếu cho nào cũng vậy, khi đi học về là tôi ghé lại thăm bà mua thức ăn biếu bà và hai bà cháu ngồi tâm sự với nhau rất hôm đó, tôi vẫn thường hay đến nơi đã gặp được bà cụ để hỏi thăm tình hình của bà. Nhưng tôi đã không gặp lại bà nữa. Nghe cô chú xung quanh đấy nói bà đã ra đi vĩnh viễn vì chứng bệnh của người lớn tuổi. Lúc đó, lòng tôi cảm thấy nặng trĩu, sao hôm nay con đường khó đi và xa Kể về một việc tốt em đã làm - Mẫu 6Có một lần tôi đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ trực nhật của mình, ấy vậy mà tôi không những không bị phê bình mà còn được biểu dương nữa. Chắc hẳn các bạn rất tò mò “Tại sao lại thế?” Tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện ấy ngay sau ấy, thứ năm, trời mưa dầm dề. Tôi thấy thật xui xẻo vì đúng hôm tôi phải đến sớm trực nhật. Tôi mặc áo mưa, xắn quần đến đầu gối, chân thấp chân cao bước trên con đường nhão nhoét đầy bùn đất, ổ voi ổ gà sũng nước. Chợt tôi nhìn thấy từ xa một bà cụ gầy yếu xiêu vẹo chống chiếc gậy dò dẫm từng; bước một, người như muốn đổ. Tôi vội đi lại chỗ cụ, lễ phép hỏi- Thưa bà, bà có việc gì mà lại đi giữa trời mưa thế này ạ?Bà cụ nhìn tôi, móm mém cười- À, đứa con gái của bà ở làng bên bị ốm. Bà lo quá nên sang xem như mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt Tôi ái ngại nhìn con đường phía trước. Từ đây sang làng bên dễ đến hai cây số, liệu bà cụ có thể sang tới nơi? Ngần ngại một lúc, tôi nói với bà- Bà ơi, đường từ đây sang làng bên xa lắm. Hay bây giờ, bà vịn vào tay cháu, cháu đưa bà sang làng bên nhé!Bà cụ mừng rỡ- Bà cũng đang lo, đường trơn quá, lỡ ngã thì khổ lắm. May quá, có cháu giúp bà là hai bà cháu tôi, bà vịn cháu, cháu đỡ bà cùng “dắt” nhau đi. Trời sáng dần, một số anh chị học sinh cũng đang trên đường tới trường. Có anh chị còn vô lễ, lấn đường của bà cháu tôi. Trời mỗi lúc một mưa to, gió mỗi lúc một thổi mạnh. Thấy bà cụ co ro, răng đập vào nhau lập bập, tôi biết là bà đang lạnh. Bà lẩm bẩm “Thời tiết thế này chỉ tội con người thôi”. Tôi vội dừng lại, cởi áo khoác của mình ra choàng lên người bà cụ. Bà tấm tắc khen- Cháu thật ngoan ngoãn!Dần dần, hai bà cháu cũng tới được làng bên. Bà cảm ơn tôi mãi. Đợi bà vào làng rồi, mặc trời mưa, tôi ba chân bốn cẳng chạy tới lớp. Muộn gần nửa tiếng. May quá, bạn Hà cùng bàn đã trực nhật giúp tôi, Cô giáo phê bình- Hôm nay bạn Dương đã không hoàn thành nhiệm vụ trực nhật của mình lại còn đi học muộn. Cô phê bình bạn Dương trước liền đứng dậy, xin phép cô kể lại nguyên nhân đi học muộn để cô và các bạn nghe. Cô giáo và cả lớp hiểu ra mọi chuyện cô không phê bình tôi nữa mà còn biểu dương- Bạn Dương tuy đi học muộn nhưng đã làm được một việc tốt, thật đáng khen. Cô sẽ đề nghị cả lớp cho bạn một tràng pháo tay động viên hơi mệt nhưng khi được cô giáo khen, tôi cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. Quả đúng như lời mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc Kể về 1 việc tốt em đã làm - Mẫu 7Lâu rồi em mới đọc lại những trang nhật ký từ lâu. Bống trong lòng em dâng lên một cảm xúc sung sướng lạ thường khi đọc lại trang nhật ký ngày hôm đó. Bởi đó là những dòng nhật ký ghi lại câu chuyện về việc tốt của em đã làm hồi đầu năm đó là trưa thứ Sáu. Tiết trời mùa hè oi ả đến khó chịu. Chim cũng chẳng buồn ca hát. Cây lá cũng mệt mỏi không buồn rung rinh. Ngồi trong lớp, lòng em vô cùng khẩn trương mong sao hết tiết học để chạy thật nhanh về nhà để khoe với mẹ điểm 10 môn Toán. “Tùng, tùng, tùng,…” Tiếng trống trường vừa điểm, em vội vã thu gọn sách vở bỏ vào cặp, chào các bạn trong lớp rồi nhanh chóng chạy về nhà. Dưới cái nắng nóng gần 40 độ của buổi trưa hè, em bước đi thật nhanh. Vừa đi, em vừa nhảy chân sáo vui vẻ. Mặc cho trời nóng nhưng em lại chẳng hề thấy khó chịu, bởi nghĩ đến gương mặt mẹ sẽ cười thật hạnh phúc khi cầm bài làm khiến em quên hết mệt ngã tư giao thông, khi chuẩn bị sang đường bỗng em nghe thấy tiếng nói chuyện của nhóm bạn học sinh- Này, này. Hình như cụ già kia bị Không biết nữa. Cậu ra hỏi đi. Mình ngại quay lại nhìn và thấy có một cụ già mái tóc trắng, gương mặt nhìn khắc khoải, mệt mỏi, đang đứng loay hoay. Cụ mặc bộ quần áo màu nâu, đầu đội nón lá. Lưng cụ hơi còng. Tay cụ xách một giỏ gì đó trông rất nặng. Em tiến lại gần và hỏi cụ- Cụ ơi! Cụ sao đấy ạ?Cụ giật mình, quay lại nói chuyện với em- Ôi, cụ đang đi tìm nhà cô con gái mà cụ đi mãi từ sáng đến giờ vẫn chưa tìm ra cụ bị lạc đường. Lúc đó, em tìm xung quanh có chú công an gần đó không để giúp cụ nhưng hình như không thấy ai. Em thấy khó xử, không biết phải làm gì. Em muốn giúp đỡ cụ nhưng lại nghĩ đến bài kiểm tra và mẹ ở nhà lại phân vân “ Mình phải làm gì? Hay mình cứ mặc kệ rồi chạy về nhà. Nhưng làm như thế thì mình hư quá. Trời nắng thế này, biết bao giờ cụ mới tìm được nhà. Rồi nhỡ cụ làm sao?...” Bao câu hỏi cứ hiện lên trong đầu mà em không thể giải quyết. Và rồi em quyết định, nói với cụ- Vậy cụ đưa tờ địa chỉ cho cháu. Cháu sẽ giúp cụ tìm nhà vui mừng, nở nụ cười móm mém- Thật à cháu gái. Ôi, cụ cảm ơn cháu nhiều lắm!Sau đó, em giúp cụ cầm chiếc giỏ và cùng cụ đi tìm nhà. Vừa đi em vừa hỏi chuyện cụ mới biết cụ lên nhà cô con gái chơi, không báo trước cho cô để cô đón nhưng cụ quên mất nhà cô ở đâu nên bị lạc. Cả buổi sáng cụ tìm không thấy. Hơn ba mươi phút đi bộ tìm kiếm, cuối cùng hai cụ cháu cũng đến nơi. Em bấm chuông gọi cửa. Cô con gái của cụ bất ngờ khi thấy cụ. Em kể lại chuyện cho cô Cảm ơn cháu gái. Nhờ có cháu nếu không bây giờ không biết mẹ cô đang phải làm gì. Cháu vào nhà uống nước, ăn cơm với nhà cô. Bây giờ trưa lễ phép từ chối vì nghĩ đến mẹ đang đợi ở nhà. Em chào cụ và cô rồi nhanh chóng chạy về đến nhà là hơn 11 rưỡi. Em thấy mẹ đang đứng ngoài cổng đợi. Em chạy vội đến bên mẹ và kể lại chuyện cho mẹ nghe. Vừa kể em vừa đưa mẹ tờ bài kiểm tra. Mẹ vuốt mấy sợi tóc dính trên trán mồ hôi và nở nụ cười hiền- Con gái mẹ giỏi lắm. Biết giúp đỡ mọi người khi gặp khó khăn. Ngoan lắm. Mẹ rất vui vì điều này con gái ạNghe những lời khen của mẹ, lòng em sung sướng hạnh phúc vô cùng. Niềm vui như càng tăng lại trang nhật ký, em nở một nụ cười thật hạnh phúc. Đó là một kí ức đẹp mà em không bao giờ có thể quên được. Bởi đó là bài học nhắc nhở em luôn phải biết yêu thương giúp đỡ mọi người xung Kể về một việc tốt mà em đã làm ngắnNăm lớp hai, có một chuyện mà đến giờ em vẫn nhớ trong câu chuyện đó em đã đấu tranh với sai lầm của chính đó, cô gọi các bạn lên bảng chữa bài tập toán, khi cô gọi bạn Thảo Hương lên chữa bài, em nhìn thấy bạn lúng túng nói gì đó với bạn bên cạnh, lúc bạn lên đến bàn em, bạn nói thầm vào tai em Phương Anh ơi! Cho tớ mượn vở nhé! Em hơi lưỡng lự rồi đưa cho bạn vở của mình. Các bạn chữa bài xong, cô bảo cả lớp thu vở lúc đó em mới lên nói với cô là Thảo Hương quên vở, cô hỏi Thế sao lúc này bạn lại có vở và lên chữa bài? Em trả lời là em không biết. Vừa lúc đó, tiếng trống trường từ báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi, thế là cả lớp ùa ra ngoài như những chú chim non rời tổ, em cũng ra theo. Ra chơi vào, cô trả vở và gọi các bạn đọc điểm, cô gọi đến Thảo Hương thì bạn lí nhí trả lời Thưa cô, em… em quên vở ạ. Thế là cô cho bạn điểm kém, bạn rất đến nhà, em kể chuyện của bạn cho mẹ, mẹ bảo em Con nên đến thú thật với cô thì chắc cô sẽ không nói gì đâu. Tối hôm đó, em trằn trọc không ngủ được. Hôm sau, em đến nói thật với cô là chính em đã cho bạn mượn vở. Chẳng ngờ cô đã không mắng em mà còn khen em trong tiết học sinh hoạt lớp. Hôm đó em rất vui, khi vừa đến gặp mẹ ở nhà em đã tíu tít kể chuyện và em thấy mẹ nói rất chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí em em rất tự hào vì mình đã làm một việc Kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 6Chiều hôm ấy như mọi ngày em đi bộ từ trường về nhà. Trên đường đi em bỗng thấy một chiếc ví màu đen rơi dưới gốc cây. Tò mò em tiến lại nhặt lên xem thì thấy trong đó có khá nhiều tiền. Chắc chủ nhân của nó đã vô tình đánh rơi trong lúc đứng cạnh gốc cây này. Chẳng biết người đó có hay rằng mình bị mất nhiều tiền như vậy? Nếu phát hiện ra thì biết đằng nào mà tìm cơ chứ? Em đảo mắt nhìn xung quanh xem liệu có ai có thể là chủ nhân của chiếc ví? Nhưng em chỉ thấy những bóng người vội vã hối hả trong giờ tan tầm, chẳng ai có vẻ gì là người mất đồ thoáng em nghĩ hay là mang ví về nhà? Nếu thế thì người ta cũng biết đâu mà tìm? Số tiền này có thể mua được truyện tranh và đồ chơi mà em muốn. . Nhưng em vội nhớ tới những điều thầy cô dặn mà gạt bỏ ngay ý nghĩ xấu xa đó đi. Số tiền trong ví đối với người mất có lẽ rất lớn. Hơn nữa nếu tìm lại được chắc người đó mừng lắm. Mà mình lại làm được một điều tốt. bố mẹ cũng dặn rằng đừng bao giờ tham lam những thứ không thuộc về Mình sẽ đem số tiền này trả về chủ nhân của nó. Nhưng biết tìm ai mà trả đây? Bỗng chốc trong đầu em hiện ra hình ảnh chú trực ban ở công an phường mà em thường lễ phép chào mỗi lần đi học về. Nghĩ bũng, em chạy ngay đến đó nhờ chú giúp đỡ. Đến nơi thấy chú chuẩn bị tan làm, may thay mà vẫn kịpThấy em hớt hải chạy đến, chú hỏi–Cô bé có chuyện gì mà hối hả thế? Muộn rồi sao chưa về nhà?–Chú ơi cháu vừa nhặt được cái ví này của ai đánh rơi mà không biết tìm ai trảChú mỉm cười khen em thực thà và mở ví ra kiểm tra. Trong đó có một số giấy tờ khá quan trọng như bằng lái xe, thẻ ngân hàng,.. cùng tiền mặt.–Cháu đúng là cô bé ngoan, không tham lam xấu bụng. Cháu ghi tên và trường lớp vào biên bản nhéSau đó em chào chú và đi về nhà, lòng tràn ngập niềm vui. Em hồ hởi khoe bố mẹ về việc mình vừa làm và cũng được lời khen ngợi của bố mẹ. mấy hôm sau, cô giáo biết được việc ấy nên đã tuyên dương em trước lớp. Cô dặn các bạn lấy em làm gương về con ngoan trò giỏi- cháu ngoan Bác HồEm thấy rất vui vì mình đã làm được một việc tuy nhỏ nhưng khi nhận được những lời khen ngợi từ mọi người, em thấy vô cùng tự Kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 6 ngắn nhấtThời gian vừa qua, miền Trung nước ta đã phải hứng chịu một trận lũ lịch sử, khiến cho người dân khốn đốn. Gây nhiều thiệt hại nặng nề. Đúng lúc này, truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta lại được phát huy mạnh mẽ. Và em cũng đã góp một phần sức nhỏ của mình vào mấy ngày nay, trên các kênh tivi, báo đài là những hình ảnh, những lời kêu cứu của người dân miền Trung tội nghiệp. Đối mặt với sự nổi giận của mẹ thiên nhiên, con người trở nên quá nhỏ bé. Nhưng sự kiên cường đã giúp họ chịu đựng, vượt qua trận lũ. Tuy nhiên, sau khi cơn lũ đi qua, thì điều gì còn ở lại? Đó là những trang sách vở, dụng cụ học tập nhuốm đầy bùn đất, những bộ trang phục rách, bẩn hết cả, những gia cụ, ngôi nhà, xe cộ hư hỏng nặng… Những người dân như rơi vào tay trắng, biết bao học sinh nghẹn ngào khi chẳng có sách vở, áo quần sạch sẽ để đến trường. Trước tình hình đó, người người nhà nhà chung tay góp sức ủng hộ miền Trung. Người có sức góp sức, người có của góp của. Nhìn thấy những hành động ấy, trong em bừng lên một cảm giác lạ hôm đó, em trở về nhà xin phép mẹ lấy những bộ trang phục không mặc nữa nhưng còn mới để tặng các bạn. Được mẹ đồng ý, em vui lắm, vội lấy áo quần ra giặt lại sạch sẽ, gấp gọn gàng để chuẩn bị gửi vào miền Trung. Xong xuôi, em vào tủ sách, lấy ra những cuốn sách của các năm học trước đóng vào hộp để gửi cùng. Suốt tối hôm đó, em mong sao cho ngày mai đến thật nhanh để được đem quà đến cho các bạn ở miền Trung. Nằm mãi không ngủ được, thế là em lại nghĩ vẩn vơ. Em nhớ đến hình ảnh những bạn nhỏ tội nghiệp không có đồ ăn trong nhiều ngày, áo quần, sách vở trôi hết theo dòng nước lũ. Thế là em liền bật dậy, tìm chú heo mà mình đã nuôi suốt hai năm nay. Số tiền đó, được em dành dụm để mua đàn guitar. Tuy rất tiếc, nhưng nghĩ đến nó sẽ có thể giúp cho các bạn học sinh ở vùng lũ thì em lại quyết tâm hơn. Đập vỡ heo, em ngồi vuốt phẳng từng tờ tiền lại, cất gọn gàng vào phong bì. Làm xong tất cả, em trở về giường trong niềm hạnh biết, hành động của mình không quá lớn lao. Nhưng em vẫn vô cùng hạnh phúc và vui sướng khi góp chút sức mình giúp đỡ đồng bào trong khó khăn. Em sẽ cố gắng học tập hơn nữa, để tương lai, có thể giúp đỡ nhiều người hơn bằng chính sức của Kể về một việc tốt mà em đã làm hay nhấtViệc làm tốt giúp lan tỏa những điều tích cực trong cuộc sống. Có lẽ chúng ta đều đã từng làm được việc tốt, và em cũng như nhật tuần này, khu phố của em đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người. Yêu cầu mỗi gia đình cần có hai người tham gia. Vì vậy, em và chị gái đã xung phong ứng chị em vô cùng háo hức. Việc dọn dẹp có lẽ sẽ vất vả nhưng rất hữu ích. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng tổ dân phố phụ trách phân công từng công việc cụ thể. Chưa lúc nào, nhà văn hóa lại đông đúc và nhộn nhịp như vậy. Ở khu vực nhà kho, tất cả các dụng cụ để dọn dẹp đã được chuẩn bị đầy khi nhận dụng cụ, mọi người cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn đường lớn. Các anh chị thanh niên phụ trách trồng cây, nhổ cỏ. Các bạn nhỏ như em sẽ ở lại nhà văn hóa để quét dọn. Những túi rác được gom lại trong túi. Sau đó, rác sẽ được phân loại thành rác hữu cơ có thể phân hủy và rác vô cơ không thể phân hủy. Toàn bộ số rác sau đó sẽ được xe chở rác đưa đến nơi xử người vừa làm vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Con đường sạch sẽ hơn, không còn rác bẩn. Cây cối xanh tươi trong ánh nắng ban mai. Nhà nào cũng rực rỡ lá cờ đỏ tổ quốc đỏ thắm. Khu phố như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Ngắm nhìn khung cảnh đó, em cảm thấy dường như mọi mệt nhọc đã tan biến hết. Một ngày lao động thật vất vả nhưng lại rất ý nghĩa. Ai cũng hân hoan, vui vẻ trở về việc làm tốt đều thật giá trị. Em tự hứa sẽ cố gắng làm thêm được nhiều những công việc có ích cho cuộc sống hơn các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục Tài liệu của khảo thêmLịch nghỉ Tết 2023 cho học sinh, giáo viên toàn quốc Lịch nghỉ Tết nguyên đán 2023Cách làm lễ cúng khai hạ, lễ hạ cây nêu ngày Tết Cúng lễ khai hạ đầu năm 2022Các địa điểm bắn pháo hoa Tết Âm lịch 2023 Lịch bắn pháo hoa Tết dương lịch, Tết nguyên đánHình ảnh Tết xưa đẹp nhất Tết Việt Nam ngày xưaTop 11 bài thuyết minh về ngày Tết cổ truyền siêu hay Thuyết minh về Tết nguyên đánLịch nghỉ Tết Dương lịch 2021 của học sinh Tết Dương lịch học sinh được nghỉ mấy ngày?Nghỉ việc trước Tết có được hưởng lương tháng 13? Quy định về việc hưởng lương tháng 13Cách làm lễ hóa vàng ngày Tết 2023 Cúng hóa vàng mùng 3 tết Kể về một việc làm tốt của bạn em ngắnKể về một việc làm tốt của bạn em là đề bài kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia lớp 5. Sau đây là dàn ý và những đoạn văn mẫu Kể về một việc làm tốt của bạn em ngắn gọn, siêu hay. Mời các em cùng tham khảo để hoàn thành tốt tiết kể chuyện trên 2 mẫu Kể về một việc làm tốt của bạn em lớp 5 dưới đây được thực hiện hoàn toàn bởi Các trang khác lấy bài xin ghi về một việc làm tốt của bạn emDàn ý Kể về một việc làm tốt của bạn em1. Mở bàiGiới thiệu về người bạn tốt của Thân bài- Kể về việc làm tốt của bạn. Ví dụ giúp đỡ bạn học tập, giúp đỡ người già, cứu bạn thoát hiểm...- Bạn em làm việc tốt đó ra sao?Hoàn cảnh, tình huống diễn ra việc làm tốtKể hành động, việc làm, lời nói cụ thể của bạn emKết quả việc làm tốt của Kết bài- Cảm nghĩ của em hoặc của mọi người về việc làm tốt Kể về một việc làm tốt của bạn em hay nhất số 1Minh Anh là lớp trưởng và cũng là cô bạn thân nhất của em. Không chỉ có thành tích học tập đáng ngưỡng mộ, năng nổ tham gia các hoạt động của trường lớp mà bạn ấy còn rất tốt bụng. Năm ngoái chính Minh Anh đã tự lên ý tưởng và đứng ra kêu gọi mọi người cùng tham gia một chiến dịch quyên góp đồ dùng học tập, thực phẩm thiết yếu để giúp đỡ các bạn học sinh nghèo khó tại quê nhà của chúng Minh Anh đã nỗ lực tìm kiếm những người hảo tâm để góp sức thực hiện dự án này. Nhiều bạn trong lớp khi biết được mong muốn tốt đẹp ấy đã xung phong cùng tham gia. Phụ huynh cả lớp chúng em ai cũng ủng hộ và động viên việc làm đó. Em cũng được phân công phụ trách liên lạc với các bạn học cùng khóa, các em khóa dưới và cả các anh chị khóa trên trong trường mong muốn tham gia quyên góp. Bạn Minh Anh cùng nhiều bạn khác vận động người dân quanh khu phố gần nhà quyên góp đồ dùng thiết yếu, đồ dùng học tập như sách vở cũ, bút, thước kẻ,... quần áo đã sử dụng nhưng còn mới, ấm áp để làm quà tặng cho các bạn có hoàn cảnh khó có rất nhiều người hảo tâm quyên góp mà sau đó hai tuần, chúng em nhận được một số tiền khá lớn cùng nhiều đồ dùng thiết yếu vẫn còn rất mới. Tụi em cùng lên kế hoạch mua đồ chơi, sách vở, quần áo và thực phẩm cho các bạn nhỏ. Sau đó, chúng em và nhiều anh chị tình nguyện viên đã tổ chức một buổi lễ trao tặng quà tại một trường học địa phương. Các bạn có hoàn cảnh khó khăn đã rất vui mừng và cảm kích khi nhận được những món quà từ các tình nguyện làm này của bạn Minh Anh đã truyền cảm hứng cho mọi người để cùng nhau lan tỏa tình yêu và giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn. Em rất tự hào về bạn em và hy vọng chúng em sẽ tiếp tục được đóng góp một phần công sức nhỏ bé để làm cho cộng đồng ngày một tốt đẹp về một việc làm tốt của bạn em hay nhất2. Kể về một việc làm tốt của bạn em ngắn số 2Đến bây giờ, sau gần hai năm trôi qua, em vẫn còn nhớ như in một kỉ niệm về việc làm tốt của cậu bạn thân Minh hôm ấy, em đang làm bài kiểm tra chính tả thì bất ngờ bút hết mực. Em lúng túng không biết phải làm gì, trong lòng vô cùng lo lắng và hoảng loạn vì đây là bài kiểm tra cuối kì hai rất quan trọng. Nếu không thể hoàn thành bài kiểm tra được thì sẽ ảnh hưởng đến sự cố gắng cả năm học của em. Nước mắt em cứ chảy ra mà chẳng thể ngăn em bỗng thấy Minh Quân, người bạn mới chuyển đến lớp em đầu tuần lại gần, dúi vào tay em một chiếc bút máy màu xanh xinh xắn. Minh Quân cười tươi và nói với em bằng giọng miền Nam ấm áp rằng- "Viết tạm bút của tớ đi này. Tớ có hai cây bút vẫn còn đầy mực đó. Đừng lo lắng nhé. Chúng mình cùng cố gắng thi đạt điểm cao".Những lời an ủi của Minh Quân đã khiến em cảm thấy nhẹ nhõm hơn, em rất biết ơn và ngay lập tức nói lời cảm ơn bạn- "Cảm ơn Quân nhiều lắm. Cho tớ mượn bút một lát, tí làm xong tớ trả lại cậu ngay nhé!"Nhờ chiếc bút của Quân mà em đã hoàn thành bài kiểm tra đúng giờ. Việc làm tốt đẹp của Minh Quân đã khiến em cảm động và biết ơn rất nhiều. Và tất nhiên, sau đó em đã có thêm một người bạn thân tri kỉ tốt bụng là Minh Kể về một việc làm tốt của bạn em ngắn nhấtViết 4 - 5 câu về việc làm tốt của một người bạnMời các em học sinh truy cập group Bạn Đã Học Bài Chưa? để đặt câu hỏi và chia sẻ những kiến thức học tập chất lượng nhé. Group là cơ hội để các bạn học sinh trên mọi miền đất nước cùng giao lưu, trao đổi học tập, kết bạn, hướng dẫn nhau kinh nghiệm học,...Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục Lớp 5 Học tập của thư cho ông bà nhân dịp năm mớiViết một tấm thiệp chúc Tết gửi cho một người bạn hoặc người thân ở xaNhân dịp năm mới, hãy viết thư cho một người thân ông bà, cô giáo cũ, bạn cũ để thăm hỏi và chúc mừng năm mớiTả một bác sĩ hoặc y tá đang chăm sóc bệnh nhânTop 18 bài tả đồ chơi gấu bông hay và ngắn gọnTham khảo thêmEm có cảm nhận gì về vẻ đẹp của người phụ nữ trong tà áo dài? Câu 4 trang 122 Tiếng Việt 5 tập 2Top 10 bài Viết đoạn văn ngắn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết siêu hay Viết một đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biếtLập dàn ý tả cảnh biển chi tiết Dàn ý tả cảnh biển lớp 5Văn tả con vật lớp 5 ngắn gọn Tả một con vật mà em yêu thích ngắn gọnVì sao áo dài được coi là biểu tượng cho y phục truyền thống của Việt Nam? Câu 3 trang 122 Tiếng Việt 5 tập 2Top 8 Tả một đồ vật hoặc món quà có ý nghĩa sâu sắc với em siêu hay Bài văn tả một đồ vật hoặc món quàTop 11 Viết một đoạn văn tả hình dáng hoặc hoạt động của một con vật mà em thích Đoạn văn ngắn tả hình dáng hoặc hoạt động của con vật mà em yêu Tham khảo những bài văn mẫu kể lại một việc mà em đã làm khiến bố mẹ vui lòng dưới đây nắm được cách làm và hoàn thành bài tập này một cách hoàn chỉnh bài Kể lại một việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng*******Hướng dẫn làm bài kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng1. Phân tích đề- Yêu cầu đề bài kể chi tiết về một việc làm tốt mà em đã làm khiến bố mẹ vui lòng- Phương pháp làm bài tự sự kết hợp biểu cảm2. Các ý chính cần triển khai1. Giới thiệu về hoàn cảnh diễn ra sự việc2. Kể chi tiết về diễn biến của việc tốt mà em đã làm3. Niềm vui của bố mẹ khi biết việc tốt mà em đã làm, tâm trạng của em sau sự việc đó3. Lập dàn ýDàn ý 1I. Mở bài Giới thiệu thời gian, không gian bắt đầu câu đi vắng, giao việc đến rủ đi Thân bàia. Tâm trạng của em trước lời mời mọcVui mừng, háo hức muốn đi ngay với bạn vì đây là cuộc đi chơi rất lí thú, có nhiều bạn tham lắng vì công việc nhà làm chưa xong, đồ đạc còn bề đo cân nhắc có nên đi hay không? Vì nếu đi việc nhà còn lại mẹ sẽ về làm mẹ đã cực nhọc, lại mệt mỏi làm kiếm tiền nuôi em.Không đi chơi thì bỏ lỡ cơ hội vui chơi thỏa thích cùng bạn bè miêu tả cảnh vui chơi.Quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa, trả lời với bạn là không bạn giận dỗi ra về mà lòng tiếc rẻ nhưng quyết định vẫn không Tâm trạng sau khi làm xong công việcNhà cửa sạch sẽ, tươm ngôi nhà gọn gàng, ngăn nắp, lòng vui sướng, phấn sướng vì mình đã chiến thắng bản mẹ rất tự hào về Kết bài Nêu suy nghĩ và cảm nghĩ của bản ý 2I. Mở bài Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra sự việcHôm qua em vừa làm được một việc tốt đó là giúp một bà cụ qua đường. khi về kể cho ba mẹ nghe thì ba mẹ rất vui và khen e ngoan. Việc làm này cũng khiến em thấy vui và rất tự Thân bài1. Hoàn cảnh xảy ra việc- Vì tối hôm trước em ngủ muộn vì phải thức khuya học bài nên sáng em dậy muộn và đi học muộn- Trên đường đi học, em nhìn thấy mà bà lão già khom khom chuẩn bị qua đường- Chắc vì bà già nên khi qua đường bà còn rut rè và lo sợ- Tôi chấp nhận đi học trễ để giúp bà cụ qua đường2. Diễn biến sự việc- Tôi chạy đến hỏi bà cần tôi giúp đỡ không?- Bà lão trả lời tôi một cách chậm rãi rằng “bà muốn qua đường nhưng xe đông quá nên bà sợ”- Tôi đề nghị giúp bà qua đường- Thoạt đầu bà còn đắn đo suy nghĩ, nhưng nhìn tôi hồi lâu rồi bà đồng ý- Tôi cầm tay bà dẫn bà qua đường; tay bà run run nhưng ấm áp vô cùng- Trong lúc qua đường hai bà cháu nói chuyện hỏi thăm về nhau- Tôi tới trường thì đã vào giờ học, tôi phải chịu phạt vì đi học trễ- Tối về tôi vui vẻ kể cho ba mẹ nghe- Ba mẹ khen tôi ngoan, biết giúp đỡ người Kết bài Nêu cảm nghĩ về việc làm của mình- Tôi tự hào về việc làm của tôi- Tôi sẽ cố gắng để làm nhiều việc khác để ba mẹ vui lòng hơn nữa4. Sơ đồ tư duyTham khảo thêm Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với người thânTrên đây là một dàn ý mẫu kể về việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng mà chúng tôi muốn chia sẻ đến các em. Các em có thể dựa vào dàn ý này để triển khai ý và viết cho mình một bài văn hòan chỉnh. Hoặc có thể dựa vào đây để lập cho mình những dàn ý với những việc làm và nội dung khác theo ý muốn của mình nhé. Để có thêm nhiều nội dung hơn bổ sung cho bài viết của mình, các em có thể tham khảo qua top 3 bài văn mẫu mà Đọc tài liệu sưu tầm dưới đây mẫu tham khảo kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòngBài văn mẫu 1Biết giữ lời hứa dọn dẹp nhà cho bố mẹCó một lần, tôi đã làm một việc khiến ba mẹ rất vui lòng. Cảm giác làm được tốt trong lòng thấy vui lắm, vì lúc ấy tôi mới học lớp bốn đó, một ngày chủ nhật, ánh nắng mặt trời trải khắp không gian chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá cỏ làm nó lung linh như những viên pha lê. Một ngày được nghỉ ngơi thư giãn sau một tuần học tập và làm việc vất vả của mọi người. “Một ngày rảnh rỗi mà không đi chơi thì thật là lãng phí thời gian” chỉ nghĩ thôi tôi thấy lâng lâng trong người. Tôi vừa đi ra phòng khách vừa hát “Một ngày mới nắng lên, ta đưa tay chào đón…là…la…lá…lá…la..” thì thấy ba mẹ lăng xăng làm chuyện gì đó, tôi tò mò hỏi “Ba mẹ đang làm gì vậy ạ?” “À! Ba mẹ chuẩn bị đi thăm bạn cũ, đã lâu rồi không còn gặp con à” ba tôi đáp. Mẹ nói với thêm vào “Hôm nay con trông nhà và giúp ba mẹ làm việc nhà nhé! Chiều ba mẹ về có quà cho con”. Nghe mẹ nói xong tôi cảm thấy cụt hứng, những dự định được đi chơi tan biến, chưa làm việc gì mà cảm thấy mệt mỏi. Trước giờ tôi có động tay, động chân vào mấy việc này đâu, có thời gian rảnh là đi chơi với đám bạn nên mệt mỏi là phải mẹ tôi vừa ra khỏi nhà thì lũ bạn tôi chạy ùa vào “Linh ơi! Đi thôi!”, một đứa trong bọn la lên, tôi ngạc nhiên hỏi “Đi đâu?” “Mày không nhớ hôm nay là ngày gì à?” Ngân hỏi lại, nó nhìn cái mặt ngơ ngác của tôi và nói tiếp “Hôm nay là ngày sinh nhật Minh Thư lớp mình đấy” Tôi chợt nhớ ra và nói “Chút xíu nữa là quên mất, cảm ơn các bạn nha”. Tôi mời các bạn vào nhà và nói “Chờ tao một chút, đi thay quần áo”. Bước vào trong nhìn thấy nhà còn bề bộn, dơ bẩn tôi chợt nhớ lời mẹ dặn lúc nãy tôi nghĩ bụng “Chết rồi nhà cửa như thế này làm sao mà đi được, với lại buổi tiệc cũng sắp bắt đầu rồi”. Tôi đắn đo cân nhắc có nên đi hay không, nếu đi thì tất cả việc nhà mẹ giao mình không làm chắc mẹ buồn lắm và mẹ phải bắt tay vào dọn dẹp thì càng vất vã. Còn nếu tôi không đi sinh nhật thì Minh Thư sẽ giận và không chơi với tôi nữa, sinh nhật nó bốn năm mới tổ chức một lần vì nó sinh vào ngày 29/2. Tôi phải làm sao đây…? Một đứa ham chơi như tôi đây mà bỏ lỡ một cuộc vui như vầy thì thật là đáng tiếc. Suy nghĩ một hồi lâu, tôi quyết định ở nhà dọn dẹp nhà cửa. Chạy ra cửa nói với đám bạn là tôi không đi được và gửi lời xin lỗi đến Minh Thư. Có thể nó giận và không chơi với tôi thì cũng một thời gian ngắn thôi, thế nào rồi cũng quay lại, tính Thư trước giờ là như bắt tay vào công việc. Bắt đầu là phòng ngủ, sắp xếp lại mền, gối cho ngay ngắn, quét dọn phòng sạch sẽ, kéo rèm lên cho nắng sớm vào phòng. Tiếp đến phòng khách phải quét bụi trên tủ, bàn rửa bộ ấm chén uống trà của ba và lau sạch nền gạch. Bước xuống bếp thấy chén đũa ăn sáng còn ngổn ngang trên bàn, một thau đồ mẹ giặt chưa phơi, trên bếp còn bề bộn xoong nồi, tôi hít một hơi dài và bắt tay vào việc. Trước giờ tôi chưa làm việc này nhưng vừa làm vừa nhớ lại lời mẹ dạy, miệng ngân nga câu hát mà công việc đã xong lúc nào không hay. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy mồ hôi của mình chảy như suối vậy, cảm giác mệt mỏi xen lẫn niềm vui. Thành quả lao động của một cô bé luôn lười biếng, ỉ lại ba mẹ, nhiều lúc ba mẹ nói lắm mới giúp, bây giờ làm việc một cách tự giác và hoàn thành rất tốt công việc được giao, trong lòng thấy vui sướng làm sao! Hạnh phúc biết bao! Thật sung sướng khi mình đã chiến thắng bản thân để vượt lên chính phải nói, chiều đó ba mẹ về, vừa bước vào nhà đã vui cười ba khen “Con gái của ba rất ngoan, biết nghe lời ba mẹ, cảm ơn con rất nhiều” tôi bẽn lẽn “Dạ con đã lớn rồi phải không mẹ”. Mẹ nói “Con mẹ đã lớn rồi, quà của con đây này” vừa nói mẹ vừa lấy trong túi ra một con gấu bông xinh xinh tặng cho tôi “Cảm ơn ba mẹ, con thích lắm”. Mẹ làm cơm chiều thật ngon để đãi tôi vì thành quả lao động của một ngày “làm việc”.Sau ngày hôm đó tôi suy nghĩ nhiều về bản thân “Mình có thể làm được nhiều việc hơn thế nữa, tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình”. Hoàn thành một việc tốt làm cho ba mẹ vừa lòng và mình cũng cảm thấy hạnh phúc nhân lên gấp bội. Về sau tôi làm được nhiều việc hơn, cố gắng giúp đỡ ba mẹ bớt cực nhọc sau những ngày làm việc vất vả. Hôm nay tôi chia sẻ cho các bạn một mốc son trong đời và là một kỷ niệm đẹp làm tôi nhớ thể bạn quan tâm Nghị luận xã hội về bản lĩnh sốngBài văn mẫu 2Việc khiến bố mẹ vui lòng Giúp đỡ cụ bà hỏi đườngCon đường về nhà hôm nay sao mà dài thế! Dài hơn rất nhiều so với niềm vui mừng phấn khởi của em. Em đạp xe về nhà, vội vã hơn thường lệ, để chỉ mong được khoe với mẹ về việc làm hữu ích của mình trong buổi sáng hôm nay trời chuyển sang thu, tiết trời hơi lạnh. Em đạp xe tới trường mà miệng không ngớt xuýt xoa vì những cơn gió heo may và những giọt mưa lất phất gọi cái rét đầu mùa. Hình như người ta cảm thấy lạnh hơn lúc đầu mưa thì phải. Đang mải mê với những câu hát vu vơ, em bỗng giật mình Sao mới sáng sớm mà đã có một cụ già trông tội nghiệp thế kia. Em quyết định dừng xe dù rất vội vì có vẻ như cụ già đang rất lạnh và lại bị lạc đường thì phải. Vừa xuống xe em liền hỏi– Cháu chào cụ ạ! Hình như cụ đang muốn hỏi đường có phải không?Cụ già ngẩng mặt lên. Bây giờ em mới quan sát kỹ cụ già chừng 75 tuổi, khuôn mặt nhăn nhúm lộ rõ một cuộc đời vất vả phong sương. Cụ mặc chiếc áo nâu đã cũ và khá mỏng. Em đoán chắc nó không đủ che ấm cho cụ lúc này.– Cụ mới ở quê ra. Nhà con trai cụ trước ở gần đây nhưng giờ đã chuyển ra chỗ mới, cụ thì không rõ đường đi đằng nào. Mà trời hôm nay sao tự dưng lạnh thì ra là vậy! Nhưng mình cũng đâu biết đường, em nghĩ. Nhưng có cách rồi– Cháu cũng không rõ đường bà ạ! Nhưng cháu sẽ giúp bà đến chỗ các chú công an kia để hỏi đường và trước hết là để bà nghỉ cho đỡ đưa cụ già qua những làn xe dày đặc để đến chỗ những chú công an, em quên béng đi giờ học. Lúc vừa quay lại thì đã muộn giờ. Em chỉ kịp chào bà lão, nói lại với chú công an địa chỉ của mình rồi lên xe đạp lớp em bị muộn mười lăm phút đầu giờ và bị cô giáo phê bình. Ngại ngùng, em lặng lẽ đi vào lớp. Nhưng bài học vừa diễn ra chưa đầy nửa tiếng thì chú công an ban nãy đến lớp học của em. Chú trao đổi với cô giáo chủ nhiệm bên ngoài lớp trong sự ngơ ngác, xôn xao của cả lớp. Rồi cô giáo bước vào tươi cười nói– Trước hết cô xin lỗi Ngọc Linh vì chưa hỏi kỹ đã vội phê bình. Các em ạ! Hôm nay bạn Linh đi muộn không phải vì cố tình vi phạm nội quy mà là vì bạn ấy đã giúp một cụ già bị lạc tìm thấy nhà của con trai mình. Trước tập thể, cô khen ngợi Ngọc Linh. Còn các em, cô nghĩ đó cũng là một bài học tốt đối với tất cả chúng học hôm ấy lại tiếp tục sôi nổi và ý nghĩa. Còn em, em vừa vui vừa rất tự hào. Chắc hẳn bố mẹ em cũng sẽ rất hài lòng về việc làm hữu ích của con gái mình.>> Tham khảo các bài văn mẫu hay viết bài tập làm văn số 2 lớp 8Bài văn mẫu 3Kể lại việc khiến bố mẹ vui lòng Trả lại đồ cho người bị mất“Reng....reng...reng...”Tiếng chuông báo thức của đồng hồ vang lên inh ỏi khiến tôi không thể nằm ngủ tiếp được nữa. Tôi bật dậy rồi lại ngồi ngây ra. Tôi nhớ lại ánh mắt tự hào của bố, nụ cười hiền hậu của mẹ và cả những câu nói ngây ngô của thằng em trai tối hôm qua khi nói chuyện về việc tốt mà tôi đã làm được. Cảm giác ấy, thật là kì lạ. Lần đầu tiên tôi làm được một việc mà cả bố và mẹ hài lòng đến ấy tôi đi học rất sớm vì muốn ôn tập lại thêm một chút cho bài kiểm tra hôm nay. Ánh nắng chiếu vàng rực cả con đường, xuyên qua những tán cây tạo thành hoa nắng lấm tấm. Bầu trời cao vút. Từng đám mây trắng lững lờ trôi như đang muốn thưởng thức những giây phút yên tĩnh của buổi sớm. Tiếng chim lích rích truyền từ cành này sang cành kia, có những chú chim cất tiếng hót líu lo. Tôi yêu lắm những giây phút như thế này. Bởi nó khiến tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc, với cuộc sống bình đang tung tăng trên con đường quen thuộc thì chợt thấy một vật màu đen bên vệ đường. Tôi sững người. Cái gì thế nhỉ? Tôi tiến lại gần hơn. Thì ra là một chiếc điện thoại di động. Nó đang nhấp nháy sáng, chắc chủ nhân của nó đang đi tìm. Tim tôi đập nhanh hơn. Đúng thứ tôi đang thích và muốn có được. Hôm trước tôi vừa nhìn thấy mấy anh chị cầm chiếc điện thoại tương tự và trong đấy có không biết bao nhiêu là trò chơi hấp dẫn. Tôi còn có thể lên mạng, có thể xem phim hay làm bất cứ điều gì tôi thích. Trong suy nghĩ nhỏ bé của tôi hiện tại chỉ nghĩ đến những gì tôi có thể làm sau khi cầm chiếc điện thoại ấy lên và mang về nhà mà thôi. Tôi dè dặt nhìn xung quanh xem có ai đó đi lại và nhìn thấy tôi không. Nhưng thật may là đường rất vắng nên chẳng có ai để ý đến động tĩnh của tôi bên này cả. Nhanh như cắt, tôi cúi xuống, nhặt chiếc điện thoại lên và bỏ ngay vào túi. Tim tôi đập thình thịch như vừa chạy bộ cả ngàn mét. Dù quả thực tôi rất sợ người nào đó biết và tố cáo việc làm sai trái của mình nhưng tôi tự nhủ với mình, không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn đi nhanh tới một góc vắng, lấy chiếc điện thoại trong túi ra rồi tắt nguồn. Tôi yên tâm vào lớp học. Cả giờ học hôm ấy, ngoài tiết kiểm tra tôi có thể tập trung, những tiết học khác tôi đều mơ màng, không nghe thấy thầy cô giảng gì trên bảng. Đầu óc tôi còn đang mải nghĩ về chiếc điện thoại nằm yên trong cặp sách. Tôi chỉ mong nhanh chóng hết giờ để về nhà khám phá chiếc điện thoại đấy thôi. Cuối cùng thì tiếng trống hết giờ học cũng vang lên. Tôi nhanh chóng trở về nhà. Về đến nhà, tôi chạy ngay lên phòng, đóng cửa thật cẩn thận rồi lôi chiếc điện thoại từ tận sâu bên trong cặp ra ngắm nghía. Đó là một chiếc điện thoại của hãng Samsung, màu đen. Quả thực trông nó rất đẹp với vỏ ngoài bóng loáng. Tôi mở điện thoại lên và bắt đầu khám phá thế giới mà nó sẽ mang lại cho mình. Đang nghịch ngợm, chợt có một số lạ gọi đến. Không có tên trong danh bạ nên tôi không dám nghe. Chắc đó là chủ nhân của chiếc điện thoại này và muốn lấy lại nó. Tôi để cho người ta gọi cho đến khi kết thúc. Tôi lại ngồi thừ người ra, suy nghĩ về nó. Miên man suy nghĩ mãi, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Tôi đã mơ một giấc mơ kì lạ. Trong giấc mơ, tôi thấy mình đang đứng trong một căn phòng nhỏ, có rất nhiều người trong ấy. Tôi thấy cả bố mẹ, thằng em trai, bạn bè và những khuôn mặt người xa lạ mà tôi không biết là ai. Tôi thấy rất lạ. Họ là ai? Và tại sao tôi lại ở đây?Họ nhìn tôi chằm chằm như thế tôi không hề giống họ vậy. Mãi một lúc sau mới có người lên tiếng nói cho tôi biết tại sao tôi lại ở đây. Hóa ra những khuôn mặt xa lạ kia là người thân của chủ nhân chiếc điện thoại tôi đã nhặt được mà không muốn trả lại. Còn bố mẹ tôi được mời tới đây để chứng kiến điều này. Tôi thấy rất ngạc nhiên. Sao họ lại biết mà tìm đến gặp tôi được? Rõ ràng lúc tôi nhặt được chiếc điện thoại ấy trên đường không có ai cơ mà. Thế nhưng ánh mắt kia, họ nhìn tôi như thể ai cũng biết việc mà tôi đã làm, biết một cách tường tận. Tôi cảm thấy rất lo lắng và bất an. Bạn bè nhìn tôi với ánh mắt miệt thị. Bố mẹ và em trai nhìn tôi bằng ánh mắt thất vọng. Những khuôn mặt xa lạ kia thì nhìn tôi bằng ánh mắt giận Bố mẹ thất vọng về con lắm - Bố mẹ tôi nói- Em không tin chị nữa. Chị xấu - Em trai tôi tiếp Chúng tớ thật không ngờ cậu lại làm việc ấy - các bạn tôi nóiCòn những người lạ kia, họ không nói gì cả mà chỉ im lặng nhìn tôi chằm chằm thôi. Những lời nói ấy cứ quanh quẩn, xoáy sâu trong suy nghĩ của tôi khiến tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi đã làm sai sao? Tôi thật sự xấu xa như thế sao?Tôi ôm lấy đầu rồi quỳ sụp xuống hét lên- Đừng nói nữa! Các người im hết đi!Rồi tôi giật mình tỉnh dậy. Hóa ra là mơ thôi. Tất cả chỉ là một giấc mơ. Tôi vẫn nằm trong phòng mình, mồ hôi ướt đẫm áo. Thì ra làm người xấu thật sự không dễ dàng. Tôi quyết định sẽ trả lại chiếc điện thoại cho chủ nhân của nó. Tôi nhận ra rằng những thứ không phải là của tôi thì sẽ không bao giờ là của tôi. Tôi mang chiếc điện thoại xuống dưới nhà, nói với bố mẹ mọi chuyện. Bố mẹ nhìn tôi rồi mỉm cười. Bố xoa đầu tôi và nhìn tôi âu yếm. Mẹ ôm tôi vào lòng vuốt ve. Cả nhà ai cũng cảm thấy quyết định của tôi là đúng đắn. Ai cũng thấy vui vì hành động của tôi. Bố tôi đã gọi lại ngay cho số điện thoại vừa gọi tới và cho họ địa chỉ để họ tới nhận lại chiếc điện thoại. Tôi cũng thấy mình như trút được một gánh nặng. Không cần phải nơm nớp lo sợ vì mọi người sẽ phát hiện ra nữa. Đã thế, tôi còn được mọi người, kể cả những người xa lạ kia cảm ơn rối rít nữa chứ. Quả thực làm người tốt sẽ vui hơn nhiều so với việc làm người nghe thấy tiếng mẹ gọi ở dưới nhà, giục tôi chuẩn bị đi học. Một buổi sáng đẹp trời như bao buổi sáng khác. Niềm vui của tôi, của bố mẹ tôi thật đơn giản. Chỉ là khi tôi làm được một việc tốt, làm một người tử tế mà bỏ lỡ Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy, cô giáo buồn-Trên đây là hướng dẫn làm bài cùng những bài văn mẫu hay kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ vui lòng do Đọc tài liệu tổng hợp và biên soạn. Hy vọng đã giúp các em hoàn thành tốt viết bài tập làm văn số 2. Ngoài ra, các em có thể tham khảo thêm nhiều bài văn mẫu 8 khác được cập nhật thường xuyên tại Chúc các em luôn học tốt và đạt kết quả cao nhé! Bài văn mẫu Kể về một việc tốt mà em đã làm dưới đây nhằm giúp các em có ý thức hơn trong việc làm nhiều việc tốt, có ý nghĩa để giúp đỡ mọi người xung quanh. Đồng thời, bài văn mẫu này còn giúp các em có kĩ năng viết một bài văn kể lại một hiện tượng, sự vật. Mời các em cùng tham khảo nhé! Kể về một việc tốt mà em đã làm a. Mở bài – Mở bài trực tiếp Giới thiệu về việc tốt mà em đã làm được. – Mở bài gián tiếp Dẫn dắt thông qua những câu hát, câu ca dao, hoặc không gian, thời tiết, hoặc hình tượng những người anh hùng… để kể về một việc tốt mà mình đã từng làm. – Gợi ý mở bài có sử dụng + Tục ngữ Lá lành đùm lá rách. Thương người như thể thương thân. Nhường cơm, sẻ áo. Thấy người hoạn nạn thì thương. + Ca dao “Thấy ai đói rách thì thương/ Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn”. Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn. Nhiễu điều phủ lấy giá gương/ Người trong một nước phải thương nhau cùng. Anh em cốt nhục đồng bào/ Kẻ sau người trước phải hào cho vui. b. Thân bài – Em đã làm việc tốt đó vào thời gian nào, ở địa điểm nào, người được em giúp đỡ là ai? – Trong tình huống nào, em phát hiện người kia cần được giúp đỡ? – Khi phát hiện ra, em đã suy nghĩ và hành động như thế nào? Những người xung quanh có thái độ, hành động gì? – Em đã giúp đỡ người kia như thế nào? Có vất vả nhiều hay không? Có tốn nhiều thời gian, công sức không? – Thái độ, hành động của người được giúp đỡ như thế nào? – Sau khi em hoàn thành việc tốt ấy, mọi người đặc biệt là người được giúp đỡ đã tỏ thái độ, cảm xúc như thế nào với hành động của em? – Bản thân em có suy nghĩ gì về hành động của mình? Cảm xúc của em thay đổi ra sao sau khi làm được một việc tốt. c. Kết bài Suy nghĩ, cảm xúc của em về những việc tốt từ nhỏ bé đến lớn lao trong xã hội này. Dàn ý 2 – Kể về một việc tốt mà em từng làm a. Mở bài – Giới thiệu việc tốt mà em đã làm. – Kết quả của việc mà em đã làm như thế nào? b. Thân bài – Việc tốt mà em đã làm là gì? – Thời gian và địa điểm em làm công việc đó? – Có bao nhiêu người hay chỉ mình em? – Có người khác chứng kiến hay không? – Tâm trạng của người được em giúp đỡ như thế nào? – Em có vui khi làm công việc đó? – Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi hoàn thành công việc. c. Kết bài Chốt lại vấn đề và đưa ra những việc làm sau này của mình. Bài văn mẫu số 1 Kể về một việc tốt mà em đã làm Dẫn cụ qua đường Đối với học sinh, ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường thì thầy cô luôn chú trọng trong việc giáo dục nhân cách của chúng em. Trong đó, giúp đỡ người gặp khó khăn trong khả năng của mình luôn là bài học quan trọng được các thầy cô nhấn mạnh. Và bản thân em cũng đã làm một việc tốt mà mỗi khi nhớ lại, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Hôm đó là chủ nhật, em được bố mẹ dẫn đi chơi phố. Giữa chừng, vì có việc nên bố mẹ bảo em cứ đi loanh quanh khoảng một lúc rồi quay lại. Em vâng lời rồi đi đến những địa điểm mà em thích. Đây không phải là lần đầu tiên em đi chơi ở phố nên đường xá ở đây em khá quen thuộc và thành thạo. Đang đi dạo, lúc chuẩn bị sang đường để tới nhà sách, em đã bắt gặp một bà cụ. Bà cụ đã lớn tuổi, trông mái tóc bạc phơ của bà thì có lẽ bà đã trên tám mươi tuổi. Bà chống một chiếc gậy trúc, tay xách một cái giỏ trông khá nặng. Bà đang đứng nép vào mép đường, hình như bà có ý định sang bên kia nhưng đây là đoạn đường không có đèn tín hiệu, xe cộ lại khá đông đúc nên loay hoay mãi mà bà vẫn chưa sang đường được. Nhìn khuôn mặt bà, em đoán rằng hình như bà đang rất vội thì phải. Em tiến tới cạnh bà và cất tiếng hỏi – Bà ơi! Hình như bà muốn sang bên kia đường đúng không ạ? Bất ngờ nghe một tiếng nói lạ, bà ngước nhìn tôi bằng đôi mắt hiền từ, nhân hậu. Nghe tôi nói hết câu, bà liền nở một nụ cười móm mém – Cảm ơn cháu đã quan tâm! Bà đang có việc gấp muốn sang đường nhưng đứng mãi từ nãy đến giờ vẫn không sao sang được! Nghe bà nói vậy, em liền tìm cách giúp đỡ bà mà không cần suy nghĩ – Vậy thì bà ơi, để cháu giúp bà sang đường nhé! – Cháu có thể giúp được bà sao? – Dạ! Cháu đã đi chơi ở đây được mấy lần rồi nên cháu nghĩ cháu sẽ giúp được bà thôi! Vừa dứt lời, tôi nhanh chóng đỡ lấy tay bà, tay còn lại tôi xách giúp bà chiếc giỏ to nặng. Quả thật, hôm nay là ngày nghỉ nên việc sang đường có chút khó khăn khi mà lượng xe cộ tăng nhiều hơn so với thường ngày. Tuy vậy, tay tôi vẫn đỡ tay bà mà không hề do dự, nao núng trước làn xe tấp nập. Hai bà cháu khẽ nhích từng bước nhỏ, vừa đi tôi vừa ra hiệu xin đường cho các xe khác. Do vậy, sau một lúc vất vả, em đã đưa được bà sang được phía bên kia đường. – Cảm ơn cháu! Nếu không có cháu thì bà cũng chẳng biết phải làm sao! Cháu đúng là một đứa bé ngoan! Bà nhìn tôi, vừa cười hiền từ vừa cảm ơn em như vậy. Em chỉ khẽ đáp lại lời bà bằng một sự chân thành và nụ cười tươi rói – Dạ! Không có gì đâu bà! Cháu chúc bà một ngày tốt lành! Nhìn bóng lưng bà dần khuất sau những con phố, lòng em cảm thấy vui sướng đến lạ. Đây là lần đầu em dắt một bà cụ sang đường, là lần đầu em làm một việc tốt. Em tự hứa với lòng, sau này em sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa để có thể mang lại niềm vui đến cho nhiều người. Bài văn mẫu số 2 Kể về một việc tốt mà em đã làm Chẳng bao giờ em làm được một việc tốt đáng kể hay chỉ ít là làm người khác thấy vui, chỉ trừ có một lần khi em còn học lớp hai. Lần đó em đã giúp đỡ một bà cụ có hoàn cảnh vô cùng đáng thương. Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt đã lấp ló xuất hiện, nhưng cái giá buốt vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì cái lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo không muốn rời. Trong lúc chúng em tự khởi động để chờ cô giáo vào lớp bỗng xuất hiện một bà cụ đã già đang tiến lại gần. Người cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo không còn nhìn được rõ là màu gì nữa, có lẽ trước đây nó màu đỏ nhưng vì mặc lâu đã chuyển sang màu nâu bạc, trên tay áo đã sờn đi vì mặc nhiều, những vết cáu bẩn ở tay áo làm mọi người chẳng dám đến gần. Đôi tay cụ run lên vì cái lạnh, trên khuôn mặt hiện rõ sự khắc khổ, đôi mắt mờ đi, cái miệng móm mém tím lại và run lập cập. Cụ tiến gần tới chỗ chúng em đang tập trung, trên tay cụ cầm một chiếc giỏ có đựng kẹo cao su, vài gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy chiếc bật lửa… Hình ảnh này quả thực rất quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, ra đến cổng trường chúng em đều bị những người như cụ xúm lại vây quanh mời mua. Các bạn của em thấy cụ tiến đến đều đứng tránh sang một bên, cụ mời đến ai bạn đó đều xua tay đến đó. Cụ thất vọng, đi hết bạn này đến bạn khác mong mỏi một tấm lòng hảo tâm sẽ mua giúp cụ. Nhưng đã đi gần hết lớp học rồi mà vẫn chưa có bàn tay đưa ra giúp đỡ cụ. Có những bạn còn bàn tán “bà ấy bẩn quá” “sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ”… Rồi bà chầm chậm đi đến chỗ em. Em cũng đã định như các bạn khác, chỉ cần xua tay một cái thật lạnh lùng là bà cụ sẽ bỏ đi. Nhưng khi cụ đến gần, ánh mắt cụ nhìn em tha thiết, như van nài làm ơn hãy giúp cụ, lúc bấy giờ em không đủ can đảm để nhấc cánh tay mình lên nữa. Em nhìn lại cụ, rồi lục tìm khắp túi nọ đến túi kia, trong người em không còn một đồng nào để mua giúp cụ. Thực sự lúc đó em cảm thấy mình mới bất lực làm sao, trong lúc cụ cầm em giúp đỡ nhất mà em lại chẳng thể làm gì giúp cụ. Em chợt nhớ mình vẫn còn một chiếc bánh bao được mẹ mua cho ăn sáng, nhưng em chưa kịp ăn thì đã vào lớp. Em quyết định lấy chiếc bánh bao ấy, kính cẩn hai tay biếu cụ và nói Cụ ơi, cháu chẳng có tiền để mua giúp cụ, chỉ còn chiếc bánh này, cụ cầm lấy và ăn cụ nhé. Lần sau cụ đến cháu nhất định sẽ mua giúp cụ, cụ nhé. Em trao chiếc bánh cho cụ, ánh mắt cụ hiện lên vừa rạng rỡ, vừa tràn đầy tình yêu thương. Cụ cầm lấy chiếc bánh, đôi bàn tay lạnh cóng làm cho em giật mình. Chắc hẳn cuộc sống của cụ rất cực khổ, bởi vậy mà đến tuổi này cụ vẫn phải vất vả đi bán hàng rong. Cụ cầm lấy chiếc bánh rồi cảm ơn em, giọng cụ nghẹn lại, khóe mắt đã ươn ướt. Như nghĩ ra điều gì đó, cụ vội lấy trong chiếc giỏ của mình một phong kẹo trao cho em, và bảo đó là quà tặng cho lòng tốt bụng của cháu. Em nhất quyết không cầm và trả lại cho cụ. Cụ cầm cả phong kẹo và chiếc bánh trong tay rồi quay đi, bước chân cụ nhanh hơn, các bạn trong lớp quay trở lại giờ học. Em vẫn cố ngoái theo cụ, cụ đi đến chỗ rẽ thì dừng lại, ở góc đường một đứa bé không rõ trai hay gái chạy ra ôm chầm lấy cụ. Có lẽ nó vui lắm vì cụ mang về chiếc bánh cho nó. Một chiếc bánh bé tí hon thôi mà có thể làm nó vui mừng đến vậy. Còn em, đôi khi không biết quý trọng, vứt đi những đồ ăn mẹ đã chuẩn bị, mẹ đã mua cho. Em quả thật là một cô bé hư, từ sau lần ấy em không bao giờ dám vứt đồ ăn đi nữa. Suốt buổi học hôm ấy, em luôn cảm giác mình có gấp đôi năng lượng so với mọi ngày. Nguồn năng lượng ấy được tạo nên từ những lời cảm ơn chân thành của bà cụ già đáng thương. Và được tạo nên từ trái tim đang vui sướng vì đã làm được một việc tốt của em. Các bạn vừa tham khảo dàn ý và bài văn mẫu Kể về một việc tốt mà em đã làm. Chúc các bạn học tốt ngữ văn. Những bài văn mẫu lớp 8 hayKể về một việc tốt mà em đã làm để bảo vệ môi trường lớp 8Ngữ văn lớp 8 Kể về một việc tốt mà em đã làm để bảo vệ môi trường được VnDoc sưu tầm và giới thiệu với các bạn để học tập tốt môn Ngữ Văn lớp 8 chuẩn bị cho bài giảng sắp tới đây của mình. Mời các bạn tham khảoKể về một việc tốt mà em đã làm để bảo vệ môi trườngMôi trường có vai trò quan trọng đối với cuộc sống của con người. Không có môi trường, chúng ta sẽ không có không gian sinh sống, không có thức ăn để tồn tại, không có không khí để hít thở,…Vì thế, bảo vệ môi trường là một công việc mà thiết nghĩ ai cũng nên làm, và em cũng đã làm một việc để góp phần vào công việc ngày khi đến trường, em thường đi bộ trên một đoạn đường tương đối vắng. Do ít người qua lại nên đoạn đường này rất sạch sẽ, không khí thì trong lành, hoa lá phát triển tươi tốt. Trước buổi học, khi đi ngang qua con đường ấy, em lại cảm thấy khoan khoái và thoải mái vô đó, cũng như thường lệ, em đến trường sớm và rảo bước trên con đường quen thuộc. Bất ngờ, từ xa xa, em phát hiện có một túi nilông màu đen rất lớn đang nằm choán giữa đường. Xung quanh không có ai nên em không thể xác định được chiếc túi ấy là của người nào để mang trả. Em tò mò, không biết có thứ gì bên trong. Liệu đây là chiếc túi chứa đồ ăn của ai đó vừa đánh rơi? Hay trong đây chứa tài sản giá trị nào đó? Hàng loạt câu hỏi vang lên trong đầu, thế là em quyết định mở chiếc túi ra kiểm tra. Khác xa với dự đoán của em, chiếc túi bị vứt ấy chỉ là một túi rác không hơn không kém. Trong túi ngổn ngang biết bao li nhựa, hộp xốp, vỏ trái cây,…đang trong thời gian phân hủy và bốc mùi vô cùng hôi thối. Em vội vàng buộc chặt miệng bao và đẩy lại chỗ cũ. Toan bước tiếp thì em cảm thấy mình phải làm gì đó, nếu để túi rác giữa đường như thế này sẽ gây ra mùi hôi thối khó chịu, lại có thể khiến người đi đường bị vấp và bị thương. Nghĩ vậy, em bèn quay lại chỗ cũ, mang túi rác theo bên mình. Đây là đoạn đường vắng nên không hề có một thùng rác nào cả, em đành mang túi rác đến trường trước sự cười đùa của các bạn. Tuy vậy, em lại không hề cảm thấy xấu hổ mà trong lòng lại rất vui vì có lẽ, em vừa làm một việc, dù là nhỏ nhưng đã góp phần bảo vệ môi trường xanh, sạch, đường em thường đi học đó thi thoảng vẫn xuất hiện những túi rác. Cứ mỗi lần như vậy, em lại mang chúng đến trường và bỏ vào thùng rác. Em không hề thấy khó chịu mà còn cảm thấy đó là việc đúng đắn mà một học sinh như em nên hi vọng rằng, mỗi người trong chúng ta hãy có ý thức và cùng chung tay bảo vệ môi trường, để môi trường mãi là không gian sống trong lành, sạch đẹp cho chính chúng các bạn tham khảo tài liệu liên quanĐề cương ôn tập học kì 2 môn Ngữ văn lớp 8Giải bài tập Ngữ văn lớp 8 bài 32 Tổng kết phần vănGiải bài tập Ngữ văn lớp 8 bài 32 Ôn tập và kiểm tra phần Tiếng Việt tiếp theo Sau đây là nội dung chi tiết bài văn mẫu kể về một việc tốt mà em đã làm hoặc chứng kiến lớp 8 hay nhất đã được chúng tôi tổng hợp lại, mời các bạn cùng tham khảo. . A. Dàn Ý Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 7 Lớp 8 Dàn ý kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 8 sẽ là gợi ý chi tiết giúp các em học sinh nắm được bố cục, cũng như những nội dung chính cần có và cách làm của đề văn dung chính Show A. Dàn Ý Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 7 Lớp 8B. Đoạn văn hay về Kể về một việc tốt mà em đã làm hoặc chứng kiến lớp 8Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Mẫu 1Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Ngắn Nhất Mẫu 2Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 7 Hay Nhất Mẫu 3Bài Văn Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp8 Chọn Lọc Mẫu 4Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Đạt Điểm Cao Mẫu 5Bài Văn Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Đơn Giản Mẫu 6Bài Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Đặc Sắc Mẫu 7Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Luyện Viết Mẫu 8Kể Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Mẫu 9 I. Mở bài Giới thiệu việc tốt mà em đã làm. Kết quả của việc mà em đã làm như thế nào? II. Thân bài Việc tốt mà bạn đã làm là gì? Thời gian và địa điểm bạn làm công việc đó? Có bao nhiêu người hay chỉ mình bạn? Có người khác chứng kiến hay không? Tâm trạng của người được em giúp đỡ như thế nào? Em có vui khi làm công việc đó? Đưa ra những suy nghĩ của em sau khi hoàn thành công việc. III. Kết bài Chốt lại vấn đề và đưa ra những việc làm sau này của mình. B. Đoạn văn hay về Kể về một việc tốt mà em đã làm hoặc chứng kiến lớp 8 Dưới đây là 9 bài văn mẫu hay kể về một việc tốt mà em đã làm hoặc chứng kiến lớp 8 Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Mẫu 1 Tham khảo bài văn mẫu kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 8 sẽ giúp các em học sinh có thêm ý tưởng để thực hiện bài viết của mình. Tuần sau chúng em phát động chiến dịch Môi trường xanh, cho học sinh đi lao động vệ sinh khu vực gần trường học. Ai cũng háo hức vì sắp được cùng mọi người quét dọn, làm đẹp cho khuôn viên, khu phố. Đây sẽ là một trải nghiệm thú vị đây!- Em nghĩ. Và ngày ấy cũng đã đến sau khi chúng em đã chuẩn bị đầy đủ lực lượng để vệ sinh khu phố. Sau khi nghe cô giáo phân công, chúng em ùa ra mỗi người say sưa làm công việc của mình. Em và một số bạn nữa nhận được nhiệm vụ dọn một cái mương trong phố. Cái mương nhỏ nhưng nước đã bị ô nhiễm nặng nề, rác nổi lềnh bềnh trên mặt nước và bốc mùi hôi thối. Ban đầu em có hơi ái ngại vì cảnh tượng ấy, và cũng là lần đầu tiên mình làm việc này. Tuy nhiên, không chần chừ được lâu, hình ảnh của một thành phố xanh sạch đẹp hiện lên trong tâm trí đã thôi thúc em bắt tay vào làm cùng mọi người. Chúng em, mỗi người một chân một tay cầm cái gậy dài để vớt rác từ dưới mương lên bỏ vào thùng rác công cộng, chẳng mấy chốc mà mặt mương sạch hơn thoáng hơn, dòng nước cũng không vì rác mà ứ đọng chảy nặng nề. Chúng em còn nhặt rác và nhổ cỏ trên bờ mương. Khi con mương đã được dọn sạch, em lại chạy ra phụ giúp các bạn khác trồng thêm cây xanh, hay chăm chút lại cho bồn cây, bồn hoa trên đường phố. Xong việc, nhìn lại phố phường sạch đẹp, bao nhiêu mệt nhọc tan biến hết. Em thấy vui và tự hào vì mình đã làm được một việc tốt. Dù đây chỉ là một khu phố nhỏ, những hành động nhỏ nhưng nếu được nhân lên, xuất hiện nhiều hơn những khu phố xanh sạch đẹp thì môi trường sẽ được bảo vệ, một cuộc sống đáng mơ ước sẽ mở ra, không cần lo ô nhiễm, bệnh tật. Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Ngắn Nhất Mẫu 2 Sau đây là bài văn kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 7 ngắn nhất để bạn đọc và các em học sinh cùng tham khảo. Từ hôm qua đến giờ mẹ vẫn khen em hoài vì em đã làm được một việc tốt khiến cho mẹ hài lòng. Đó là việc em dẫn một bà cụ qua đường lúc đường đang đông người lại qua và trời nắng chang chang. Hôm đó em với mẹ đi siêu thị về, mẹ xách rất nhiều đồ. Em phụ mẹ xách một túi rau và hai cái bánh mỳ. Em đội một cái mũ rộng vành để che năng, còn mẹ đội một cái nón có màu vàng như nắng. Lúc mẹ và em đi đến ngã tư đường thì thấy một bà cụ tay xách một túi đồ nặng, mắt nheo lại, nhìn dòng người qua lại. Hình như bà cụ đang muốn đi sang bên kia đường nhưng chưa đến đèn đỏ. Bà chừng 80 tuổi, vì mái tóc của bà bạc phơ hết rồi, em nghĩ không biết con cái của cụ đâu rồi mà lại để cụ đi một mình ngoài đường như vậy. Em nói với mẹ và muốn chạy lại dìu bà cụ qua đường. Mẹ nhìn em cười và xoa đầu bảo em ngoan và biết giúp đỡ người khác. Mẹ đỡ lấy túi đồ trên tay em và bảo em dìu bà qua đường cẩn thận. Em chạy ù lại phía bà và nói Bà ơi cháu dìu bà qua đường nhé Mắt bà chợt sáng lên, mỉm cười với em Cháu ngoan quá, bà cảm ơn cháu nhé Lúc đó em nắm lấy tay bà, bàn tay thô ráp, xạm đên như tay bà ngoại của em. Em dìu bà đi cẩn thận khi có đèn đỏ dừng lại. Khi qua đến bên kia đường bà hỏi tên tuổi, em hoc trường nào. Bà khen em ngoan, là người tốt biết giúp đỡ người khác. Bà cho em hai quả lê rất to, có màu vàng dịu. Bà cảm ơn rồi từ biệt em ở đó. Từ lúc nãy tới giờ mẹ vẫn đứng từ phía xa và nhìn em. Hôm đó về nhà mẹ khoe với bố, mẹ mua cho em hai cây kem chanh bạc hà mát lịm. Em vui vì đã làm được một việc tốt như vậy. Em sẽ cố gắng phát huy hơn nữa. Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 7 Hay Nhất Mẫu 3 Kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 7 hay nhất sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích để các em học sinh chuẩn bị tốt hơn cho bài viết của mình. Chiều hôm nay, trên đường đi học về em vừa đi vừa lẩm nhẩm mãi câu hát Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng. Bởi vì câu hát ấy như đang hòa làm một với tâm hồn em. Tâm hồn của một cô bé vừa làm được một việc tốt giúp cho người khác. Chuyện là sáng nay, em đến trường sớm hơn thường lệ. Khi em đang ngồi trên ghế đá thảnh thơi ăn sáng và ngắm nhìn trường học, thì em nhìn thấy ở phía góc sân trường, một bác lao công đang một mình lầm lũi dọn vệ sinh một mình. Sân trường thì rộng, lá khô thì nhiều, nhưng chỉ có một mình bác quét dọn mà thôi. Thấy vậy, em liền ăn vội miếng bánh cuối cùng rồi chạy vội lại giúp bác. Sau khi em ngỏ lời, xin giúp bác quét sân, thì bác ấy đã từ chối -Cháu cứ vào lớp đi, bác xin nhận tấm lòng của cháu. Chứ cháu mà giúp bác thế này là bẩn hết áo trắng đấy. Nghe vậy, em liền trả lời -Bác cứ để cháu giúp bác ạ. Cháu quét hết lá khô ở khoảng sân này để bác gom vào túi cho nhanh. Cháu làm cẩn thận lắm, không dây vào áo trắng đâu bác. Nhìn thấy vẻ mặt khẩn khoản của em, bác ấy cuối cùng cũng chịu đồng ý. Thế là hai bác cháu, một lớn một bé, cứ loay hoay trên sân trường. Chỉ một lát sau, sân trường lại sạch sẽ, gọn gàng, những chiếc lá khô nằm gọn trong túi rác. Vừa làm, em và bác vừa trò chuyện. Nhờ vậy, em hiểu thêm về những vất vả của nghề lao công. Và cũng khiến em càng thêm kính mến bác. Lúc bác rời đi, đã nhìn em rất dịu dàng và cảm ơn em tận ba lần. Khiến em vô cùng vui sướng. Những mệt nhọc nãy giờ như tan biến đi hết rồi. Trong em chỉ còn lại những niềm vui bất tận. Cũng lúc này, sân trường dần ồn ào, náo nhiệt hơn, bởi các bạn học sinh đến trường. Em cũng vội chạy về phía lớp học, để chuẩn bị cho buổi học sắp diễn ra. Suốt buổi học hôm ấy, em luôn cảm giác mình có gấp đôi năng lượng so với mọi ngày. Nguồn năng lượng ấy được tạo nên từ những lời cảm ơn chân thành của bác lao công. Và được tạo nên từ trái tim đang vui sướng vì đã làm được một việc tốt của em. Bài Văn Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp8 Chọn Lọc Mẫu 4 Bài văn kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 7 chọn lọc sẽ giúp các em học sinh tham khảo cách hành văn đặc sắc và những chi tiết, tình tiết hay để vận dụng cho bài viết của mình. Trong cuộc sống thường ngày, nhiều khi cho đi cũng là một sự nhận lại. Khi làm một điều tốt cho người khác thì chính mình cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Đấy là bài học em rút ra được trong câu chuyện em sẽ kể sau đây. Đoạn đường từ nhà em đi tới trường cũng không xa lắm nên kể từ lúc lên cấp 2 ba mẹ đã cho em tự đạp xe đến trường. Hằng ngày, khi đi qua tuyến đường gần đến cổng trường em vẫn hay nhìn thấy một bà cụ ngồi bán vài thứ đồ lặt vặt nhỏ như chiếc quạt, cái bấm móng tay, móc chìa khóa hay khẩu trang, Hôm nào cũng vội vã tới trường đẻ đi học rồi lại hối hả đạp xe về để đá bóng với những cậu bạn hàng xóm nên em chẳng bao giờ dừng xe lại trước gánh hàng của bà. Một hôm, tự nhiên xe đạp em bị hỏng, nên em phải dắt xe về. Khi dắt xe chầm chậm lướt qua chỗ bà hay ngồi nên vừa hay em thấy rõ khuôn mặt bà. Chắc bà tuổi cũng đã cao, mặt đã có nhiều nếp nhăn, hai mắt như có nét gì đó rầu rĩ. không biết vì sao em cứ đứng ngẩn người ra nhìn từng cử chỉ hành động và ánh nhìn của bà. Có lẽ bởi cái ánh nhìn phúc hậu của bà chợt khiến em nhớ tới người bà yêu quý của mình. Vì trời đã gần tối, xe lại hỏng mà em cũng không còn tiền để mua giúp bà một vài thứ đồ nên em đành ra về. Không biết bà có người thân không? Sao bà già yếu như vậy mà vẫn phải vất vả kiếm sống ngoài đường trong những ngày hè nắng chói chang giống như vậy? Sáng hôm sau, em lại đạp xe đến mái trường thân yêu như mọi ngày, tuy nhiên hôm nay em lại bất chợt hướng ánh mắt ra phía bên tuyến đường bà cụ hay ngồi. Bà vẫn ngồi ở đấy như mọi hôm. Lúc tan học, em đã ngừng xe và đi về phía bà ngồi. Dù biết chẳng thể mua giúp bà được thứ gì nhưng em vẫn ngồi lại để hỏi thăm, nói chuyện cùng bà. Bà ngồi nói chuyện gia đình của bà cho em nghe như thể em là một người bà đã quen biết từ rất lâu rồi. Có thể từ rất lâu rồi bà cũng không có ai để nói chuyện bầu bạn cùng. Nghe chuyện em mới biết, chồng bà đã mất từ rất lâu, con trai bà vừa mất do tai nạn, nhà bà vẫn còn con dâu và một cậu cháu bằng tuổi em. Bà đi bán hàng để kiếm thêm một chút tiền để phụ con dâu trong trang trãi cuộc sống . Em ngồi nghe mà nước mắt cứ trào ra, chỉ biết nắm thật chặt đôi bàn tay nhăn nheo của bà. Em chỉ biết hỏi thêm Thế sáng nay bà đã ăn gì chưa ạ? Bà có đói bụng không? Bà trả lời bằng giọng điệu chậm rãi Sáng bà đã ăn một ổ bánh mì rồi. Bà không thấy đói đâu. Em thương bà nhiều lắm mặc dù không biết làm thế nào để giúp bà. Tối đấy, em cứ trằn trọc suy nghĩ mãi chẳng thể ngủ được, Hình dáng bà cụ bán hàng rong lúc chiều cứ hiện về trong đầu em. Em chợt nảy ra ý tưởng là mình sẽ mang thêm cơm trưa cho bà cụ để bà chẳng cần phải ăn bánh mì qua bữa nữa. Sáng hôm sau em em nói hết mọi chuyện cho mẹ nghe và nói ra ý định của em với mẹ. Mẹ vô cùng vui mừng và ủng hộ việc làm của em. Mẹ đã chuẩn bị cho em hai hộp cơm trưa, một hộp cho em và một hộp cho bà cụ. Em phấn khởi đạp xe đi học, đến nơi em liền chạy ra đưa hộp cơm cho bà Bà ơi, trưa nay bà lấy cơm trong hộp này ăn nhé. Cơm mẹ cháu nấu ngon lắm ạ. Bà đừng ăn bánh mì nữa nhé. Lúc đầu bà không chịu nhận vì nghĩ em nhịn đói để đưa cơm cho bà. Em vừa nói vừa giải thích nên bà mới chịu nhận. Bà nắm lấy tay em và nói Bà cảm ơn cháu nhiều nhé! Bà sẽ ăn thật ngon! Kể từ hôm ấy, hôm nào đi học em cũng đem theo cơm cho bà. Nhìn khuôn mặt rực rỡ của bà em thấy thật hạnh phúc, em như trút được một sự khó chịu nào đó trong lòng. Khi em giúp được bà một việc thì em cũng nhận được sự vui vẻ từ bà. Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Đạt Điểm Cao Mẫu 5 Bài văn kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 7 đạt điểm cao sẽ giúp các em học sinh luyện tập cách xây dựng nhân vật và những tình tiết kể chuyện hấp dẫn. Hằng năm, sau kì nghỉ Tết, trường học của em lại phát động chương trình Ủng hộ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn. Em luôn cảm thấy đây là một việc làm nhỏ bé nhưng thật ý nghĩa. Mỗi bạn học sinh trong trường có thể đóng góp bằng hai cách. Một là, bằng những đồ vật cụ thể như quần áo cũ, cặp sách cũ, đồ dùng học tập Hai là, bằng số tiền nho nhỏ được rút ra từ số tiền mừng tuổi của mỗi người. Năm nào, trường em cũng được sự đóng góp nhiệt tình từ các bạn học sinh. Đối với riêng em, em thích ủng hộ bằng những đồ vật cụ thể. Chính vì vậy, em đã chuẩn bị rất nhiều món quà tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng tấm lòng của em. Em đã trích một số tiền nho nhỏ đề mua những món đồ dùng học tập như bút chì, thước kẻ và tẩy Ngoài ra, em cũng thu gom một số bộ quần áo mà mình không mặc nữa nhưng vẫn còn rất mới, giặt sạch sẽ và gấp gọn gàng. Tất cả những món quà ấy đều được em cho vào túi cẩn thận và đem đến trường nộp lại cho cô giáo. Em hy vọng rằng những món quà này sẽ giúp đỡ phần nào cho các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắn hẳn, nhờ những món quà nhỏ đó mà các bạn nhỏ đó có thể tiếp tục học tập như em và thực hiện được ước mơ của mình. Trong tương lai, các bạn sẽ trở thành những người có ích cho xã hội. Khi thấy em cặm cụi tự mình chuẩn bị những món quà ấy, bố mẹ em đều cảm thấy rất tự hào về cô con gái của mình. Cả hai đều nói rằng em thực sự là một cô bé có tấm lòng nhân ái. Bố mẹ cũng hy vọng rằng trong tương lai, em vẫn luôn giữ được tấm lòng lương thiện như vậy. Tuy rằng, việc làm này rất nhỏ bé thôi. Nhưng em tin rằng đây là một việc tốt. Từ những việc nhỏ bé sẽ tạo ra những điều lớn lao. Em sẽ cố gắng để có thể làm được nhiều những công việc có ích cho cuộc sống hơn nữa. Bài Văn Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Đơn Giản Mẫu 6 Với bài văn kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 7 đơn giản, các em học sinh sẽ dễ dàng nắm được những kiến thức cơ bản về bố cục và cách triển khai bài viết. Tùng tùng tùng tiếng trống kết thúc giờ học đã điểm. Cầm trong tay tờ giấy khen Người tốt việc tốt em háo hức muốn về nhà thật nhanh để khoe với bố mẹ việc tốt mà em đã làm sáng nay. Vừa đi em vừa tưởng tượng chắc bố sẽ xoa đầu em và khen con gái của bố giỏi quá. Sáng sớm hôm nay em đi đến trường sớm để làm công việc trực tuần. Lúc đó sân trường vắng tanh, chỉ có một vài bạn đang lúi húi quét sân, nhặt cỏ như em. Vừa đưa những nhát chổi em vừa tha thẩn nghĩ đến bộ truyện Harry Potter mới được phát hành. Đây là ấn bản đặc biệt nên giá của nó đắt lắm, em rất thích nhưng vẫn ngần ngừ chưa dám hỏi xin tiền bố mẹ, đắt như vậy chắc bố mẹ sẽ không cho mua đâu. Trời mới giữa thu mà lá đã rụng nhiều quá, đang quét đống lá rụng bỗng em thấy một vật gì màu xanh nằm lẫn trong đám cỏ dưới gốc bàng. Tò mò bước lại và nhặt lên, thì ra đó là một chiếc ví. Chắc là ví tiền của bạn nào đánh rơi đây mà. Để xem bên trong có giấy tờ gì không để mình còn biết của ai để đem trả lại nào- nghĩ như thế em mở ví ra và thảng thốt ngạc nhiên, bên trong ví có đến tận một triệu đồng. Ôi sao ai lại mang nhiều tiền như thế đến trường nhỉ? Bất chợt em nghĩ đến bộ truyện Harry Potter với hình tranh minh họa đẹp mắt. Nếu có số tiền này thì mình sẽ mua được bộ truyện mà mình yêu thích Mới nghĩ đến đó thì tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên, em nhét chiếc ví vào túi vào rồi đi vào lớp. Buổi học hôm ấy, em không thể tập trung vào việc học được. Trong đầu em chỉ luẩn quẩn hình ảnh chiếc ví cùng một triệu đồng trong đó. Em thầm nghĩ nếu mình giữ lại số tiền này thì cũng không ai biết, với lại đây là đồ mình nhặt được mình có quyền giữ lại chứ có phải do mình lấy trộm đâu. Có khoản tiền này mình sẽ mua được Harry Potter mà khỏi phải xin tiền bố mẹ. Được cầm những quyển truyện với mùi giấy thơm phức thật thích thú biết bao. Nhưng nếu mình lấy số tiền này thì người bị mất sẽ không tìm lại được nó. Ngộ nhỡ số tiền này rất quan trọng với họ thì sao? Đó có thể là tiền học, là tiền tiết kiệm dành dụm cả năm trời của bạn nào đó để mua một món quà hay một bộ truyện yêu thích như mình. Mất đi số tiền lớn như thế chắc người bị mất sẽ buồn lắm. Nhưng một người cầm nhiều tiền như thế cùng lúc chắc hẳn là người giàu, số tiền đó chả đáng mấy với họ cả, mình lấy có lẽ cũng chẳng sao Khôngkhông cô giáo đã dạy mình nhặt được của rơi phải trả lại người mất, mình phải trả lại số tiền này ! Những suy nghĩ trái chiều cứ giằng xé trong đầu em mãi không thôi. Giờ ra chơi hôm ấy trên loa phát thanh của trường có phát một bài nói về đức tính trung thực của con người. Ngồi nghe em cảm thấy mặt mình nóng ran lên, em có cảm giác như chiếc loa đang hướng về phía mình mà nói vậy. Em cảm thấy xấu hổ quá. Em thấy mình thật xấu xa, sao mình lại có những suy nghĩ ích kỉ như thế được, nhất định mình phải trả lại số tiền mà mình nhặt được này. Đầu giờ học tiếp theo, em lên nộp lại chiếc ví cho cô giáo chủ nhiệm và nhờ cô tìm lại người đánh rơi. Cô nhìn em mỉm cười rồi quay xuống nói với cả lớp -Hôm nay bạn Hải đã làm được việc tốt. Đó là hành động của những con người ngoan ngoãn trung thực. Các em hãy học tập bạn nhé. Nói xong cô trao cho em giấy khen Người tốt việc tốt. Em vui lắm. Sau khi trả lại đồ lòng em thấy thanh thản hẳn, không còn cảm giác lo sợ hay xấu hổ nữa. Vì vậy các bạn hãy nhớ nhé, nhặt được của rơi thì hãy trả lại người đánh mất. Chỉ có như vậy thì ta mới giữ được lương tâm trong sạch và luôn cảm thấy hạnh phúc. Bài Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Đặc Sắc Mẫu 7 Tham khảo bài văn kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 7 đặc sắc với những góc nhìn mới lạ và thông điệp sâu sắc gửi đến người đọc. Em thích nhất là mỗi buổi chiều được ông nội cho đi đến câu lạc bộ hưu trí ở cạnh vườn hoa thành phố. Trong khi ông chơi cờ, đánh cầu lông thì em có thể tha hồ đi chơi khắp công viên, lại có thể cùng các bạn chơi đu quay, cầu trượt, bập bênh vô cùng vui vẻ. Một hôm, mải đuổi theo bắt con bướm vàng, em chợt nhìn thấy hai mẹ con người hành khất ngồi nghỉ ở vạt cỏ cạnh luống hoa. Cô bé có lẽ cũng trạc tuổi em, đang đếm lại những đồng tiền lẻ nhàu nát đựng trong chiếc nón rách rồi bảo mẹ -Được tất cả mười ngàn mẹ ạ. Để con đi mua cho mẹ bát cháo nhé. Từ sáng đến giờ mẹ đã ăn gì đâu. Hôm qua mẹ lại còn ốm nữa Người mẹ khẽ khàng đáp lại -Thôi con mua cái bánh mì mà ăn cho chắc dạ con ạ. Chứ ăn cháo mau đói lắm. Nhưng cái răng mẹ bị đau mà bánh mì thì cứng lắm! -Mẹ không đói, con cứ mua bánh mì mà ăn đi. Mẹ còn khỏe, mẹ không ăn cũng được. Con còn đang tuổi ăn tuổi lớn, không ăn đâu có được. Cô bé sụt sịt nước mắt -Nhưng mẹ cũng đang ốm mà. Ước gì có cô Tiên hiện lên cho mình thêm năm ngàn nữa là đủ mua cháo cho mẹ và bánh mì cho con thì sướng quá mẹ nhỉÀ không, nếu có cô Tiên hiện ra, con sẽ xin cô hóa phép cho mẹ được sáng mắt ra thì mẹ con mình sẽ không phải đi ăn xin thế này nữa đâu mẹ nhỉ. Lúc đó con sẽ lại được đi học và con sẽ cố gắng học hành thật giỏi, sau này con sẽ kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ, mẹ nhé. -Ừtội nghiệp đứa con gái bé bỏng của tôi, chỉ vì người mẹ đáng trách này mà con phải chịu khổ. Người mẹ quờ hai tay ôm lấy đứa con vào lòng, vuốt ve lấy mái tóc đỏ quạch, khét mùi nắng. Hai hàng nước mắt của mẹ ứa ra lăn dài trên gò má hốc hác sạm đen. Nhìn cảnh đó, em bỗng thấy cay cay ở mũi và nước mặt tự lúc nào đã chảy ra. Chợt nhớ tới tờ năm ngàn còn thừa mà lúc nãy em đi mua kem đang còn để trong túi áo, em vội móc ra, rụt rè bước lại, dúi vào tay cô bé và nói lí nhí Đằng ấy cầm lấy Cô bé chưa kịp nói lời cảm ơn thì em đã vội chạy biến đi, khuất sau những đóa hoa hướng dương vàng chói lọi như ánh mặt trời. Tuy vậy em vẫn kịp nghe thấy lời của hai mẹ con cô bé. Người mẹ hỏi -Ai thế con? -Một bạn gái bé bằng con, mặc áo hồng đẹp như nàng tiên ấy mẹ ạ Về nhà, em kể cho mẹ nghe câu chuyện buổi sáng ở vườn hoa. Mẹ ôm em vào lòng, xúc động nói -Con gái mẹ đã lớn thật rồi. Nghe mẹ khen, lòng em cảm thấy vui sướng, hạnh phúc, tự hào vô cùng. Em tự hứa với lòng mình sẽ làm thật nhiều việc tốt hơn nữa để ba mẹ vui lòng và làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn. Kể Về Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Luyện Viết Mẫu 8 Bài văn kể về một việc tốt mà em đã làm lớp 7 luyện viết sẽ là chủ đề hay và ý nghĩa giúp nuôi dưỡng những đức tính tốt đẹp đối với mỗi học sinh. Việc tốt đôi khi không cần phải là những việc làm giúp đỡ những người sống xung quanh mình hay trong xã hội rộng lớn. Có những việc tốt là những hành động đối với người thân trong gia đình. Như một lần bố mẹ về quê thăm ông nội bị ốm, em đã ở nhà chăm sóc nhóc em bị ốm. Chiều hôm đó, em về đến nhà, nhưng không thấy tiếng của mẹ. Căn nhà im ắng đến lạ. Em vào phòng khách thấy tờ giấy nhắn trên mặt bàn Bố mẹ phải về quê gấp thăm ông nội ốm. Hai chị em ở nhà ngoan. Chiều mai bố mẹ về. Hoá ra bố mẹ về quê chăm sóc ông nội. Vậy là hôm nay chỉ có em và nhóc Tít ở nhà. Em cất cặp sách, thay quần áo rồi đi đón thằng nhóc. Hai chị em đi bộ về nhà. Nhưng hôm nay thằng bé ít nói hẳn hơn mọi ngày. Về đến nhà nó nằm ườn trên ghế mà chẳng thèm nói câu nào. Thấy vậy, em hỏi -Tít hôm nay sao thế? Mệt à em. Nó chỉ đáp rất nhẹ Vâng Em vội sờ trán nó, hốt hoảng -Thôi chết, hình như Tít sốt rồi. Thằng nhóc mệt mỏi nhìn em mà không nói gì thêm. Em lo lắng, không biết phải làm gì. Định gọi cho bố mẹ nhưng nghĩ lại ông nội dưới quê cũng đang sốt cao, bây giờ nếu gọi sẽ càng làm bố mẹ lo thêm nhiều việc. Nghĩ vậy em quyết định sẽ tự chăm cu Tít. Em nhắc nhóc -Tít lên gác nằm đi. Chị đi tìm nhiệt kế đo xem sao. Em vội chạy đi tìm nhiệt kế. 37,5 độ. May mà sốt không cao. Em lấy khăn vắt nước mát chườm lên trán cho nó. Đợi nó ngủ, em đi mua thuốc. Ra ngoài hàng mua một túi thuốc cảm cho Tít mà lòng em đầy lo lắng. Nhìn nó ngủ mà thấy thương nó nhưng không dám điện cho bố mẹ. Đồng hồ điểm 6 giờ tối. Chợt nhớ ra chưa nấu cơm. Nghĩ cu Tít đang ốm, ăn cơm sẽ khó nên em quyết định nấu cháo cho nó. Đó là lần đầu tiên em nấu cháo. Phải cố nhớ những lần mẹ nấu cháo mà em loay hoay khó khăn để nấu được bát cháo nhỏ. Vừa nấu cháo, em vừa chạy qua chạy lại thay khăn chườm trán cho nhóc em. Rồi khi cháo chín, em thổi cho cháo thật nguội rồi mới bê lên phòng gọi nhóc Tít dậy -Dậy ăn cháo rồi uống thuốc, Tít ơi. Thằng nhóc uể oải thức dậy. Nhìn thằng nhóc 5 tuổi nuốt miếng cháo đầy khó khăn, em thấy thật thương nó. -Cháo chị nấu ngon hơn mẹ. Nghe lời khen của cậu em, em vừa vui vì được khen tay nghề, vừa mừng vì thấy nó có vẻ bớt mệt hơn. Đợi nhóc ăn xong, em đưa thuốc cho nhóc uống rồi dọn dẹp xung quanh. Thằng nhóc ăn cháo và uống thuốc xong thì ngủ đến tận hôm sau. Đêm đó, em vừa ngủ vừa thỉnh thoảng quay sang sờ trán nhưng may sao cậu nhóc không sốt nữa. Sáng hôm sau, thằng nhóc khoẻ hẳn. Cu cậu lại cười nói vui vẻ. Nhìn nhóc khỏe em thấy nhẹ lòng và sung sướng. Chiều bố mẹ về, em kể bố mẹ nghe mọi chuyện. Bố mẹ ôm em vào lòng, xoa đầu khen em -Con gái ngoan lớn thật rồi. Giỏi lắm! Lời khen của bố mẹ khiến em vui mừng xiết bao. Việc tốt đôi khi là những điều thật nhỏ bé, không cần là những điều gì to lớn. Điều quan trọng nó xuất phát từ tấm lòng yêu thương, sự chân thành của mỗi người. Vậy việc tốt của bạn là gì? Hãy cùng chia sẻ với mọi người việc tốt bạn đã làm nhé. Kể Một Việc Tốt Mà Em Đã Làm Lớp 8 Mẫu 9 Để làm bài văn kể một việc tốt mà em đã làm lớp 8 cần lựa chọn những chi tiết đắc giá để xây dựng tình tiết câu chuyện, dưới đây là bài văn mẫu để các em học sinh cùng tham khảo. Thầy cô giáo luôn dạy em rằng muốn trở thành một người con ngoan trò giỏi phải tuân theo 5 điều Bác Hồ dạy. May mắn thay vào tháng trước em có cơ hội được thể hiện điều ấy. Em đã nhặt được của rơi và đem trả lại người đánh mất Chiều hôm ấy như mọi ngày em đi bộ từ trường về nhà. Trên đường đi em bỗng thấy một chiếc ví màu đen rơi dưới gốc cây. Tò mò em tiến lại nhặt lên xem thì thấy trong đó có khá nhiều tiền. Chắc chủ nhậ của nó đã vô tình đánh rơi trong lúc đứng cạnh gốc cây này. Chẳng biết người đó có hay rằng mình bị mất nhiều tiền như vậy? Nếu phát hiện ra thì biết đằng nào mà tìm cơ chứ? Em đảo mắt nhìn xung quanh xem liệu có ai có thể là chủ nhân của chiếc ví? Nhưng em chỉ thấy những bóng người vội vã hối hả trong giơ tan tầm, chẳng ai có vẻ gì là người mất đồ cả. Trong thoáng em nghĩ hay là mang ví về nhà? Nếu thế thì người ta cũng biết đâu mà tìm? Số tiền này có thể mua được truyện tranh và đồ chơi mà em muốn. . Nhưng em vội nhớ tới những điều thầy cô dặn mà gạt bỏ ngay ý nghi xấu xa đó đ. Số tiền trong ví đối với người mất có lẽ rất lớn. Hơn nữa nếu tìm lại được chắc người đó mừng lắm. Mà mình lại làm được một điều tốt. bố mẹ cũng dặn rằng đừng bao giờ tham lam những thứ không thuộc về mình. Đúng! Mình sẽ đem số tiền này trả về chủ nhân của nó. Nhưng biết tìm ai mà trả đây? Bỗng chốc trong đầu em hiện ra hình ảnh chú trực ban ở công an phường mà em thường lễ phép chào mỗi lần đi học về. Nghĩ bụng, em chạy ngay đến đó nhờ chú giúp đỡ. Đến nơi thấy chú chuẩn bị tan làm, may thay mà vẫn kịp. Thấy em hớt hải chạy đến, chú hỏi Cô bé có chuyện gì mà hối hả thế? Muộn rồi sao chưa về nhà? Chú ơi cháu vừa nhặt được cái ví này của ai đánh rơi mà không biết tìm ai trả Chú mỉm cười khen em thực thà và mở ví ra kiểm tra. Trong đó có một số giấy tờ khá quan trọng như bằng lái xe, thẻ ngân hàng,.. cùng tiền mặt. Cháu đúng là cô bé ngoan, không tham lam xấu bụng. Cháu ghi tên và trường lớp vào biên bản nhé Sau đó em chào chú và đi về nhà, lòng tràn ngập niềm vui. Em hồ hởi khoe bố mẹ về viêc mình vừa làm và cũng được lời khen ngợi của bố mẹ. mấy hôm sau, cô giáo biết được việc ấy nên đã tuyên dương em trước lớp. Cô dặn các bạn lấy em làm gương về con ngoan trò giỏi- cháu ngoan Bác Hồ Em thấy rất vui vì mình đã làm được một viêc tuy nhỏ nhưng khi nhận được những lời khen ngợi từ mọi người, em thấy vô cùng tự hào.

kể về 1 việc làm tốt của em lớp 8